Thu Phai .
Lá vàng rơi bám tóc mai
Thu phai rụng cánh lan đài thu ơi !
Niềm đau man mác sầu người
Thềm trăng lá úa đào rơi khóc thầm
Nhớ thương giọt lệ khôn cầm
Giòng nhòa chạm ướt đôi trâm ngọc ngà
Thu tàn dưới cội mai hoa
Thuyền tình ai để trôi qua hững hờ
Xa nhau hồng yến ngẩn ngơ
Rưng rưng mi mắt sương mờ bóng ai
Chiều buông thơ thẩn gót hài
Sông Ngân đẫm lệ đêm dài xót xa
Thu vàng lác đác mưa sa
Hạt rơi tan tác bay qua giang đầu
Cầm canh vạc nọ gieo sầu
Thương ca ấm lạnh chờ nhau mấy mùa
Sầu này tôi bán ai mua ?
Thềm hoang mở lối tình xưa hẹn về
Tim tôi rụng gốc bồ đề
Tình tôi lạc lõng vùng mê luân hồi
Trúc Lan
Thu tàn dưới cội mai hoa
Thuyền tình ai để trôi qua hững hờ
Xa nhau hồng yến ngẩn ngơ
Rưng rưng mi mắt sương mờ bóng ai
Chiều buông thơ thẩn gót hài
Sông Ngân đẫm lệ đêm dài xót xa
Thu vàng lác đác mưa sa
Hạt rơi tan tác bay qua giang đầu
Cầm canh vạc nọ gieo sầu
Thương ca ấm lạnh chờ nhau mấy mùa
Sầu này tôi bán ai mua ?
Thềm hoang mở lối tình xưa hẹn về
Tim tôi rụng gốc bồ đề
Tình tôi lạc lõng vùng mê luân hồi
Trúc Lan
Thu Tàn
Tình yêu là những giọt buồn
Giọt thương giọt nhớ giọt tuôn lệ sầu
Mây bay bay mãi về đâu
Để nguời trông ngóng bền cầu quạnh hiu
Rừng phong lá rụng tiêu điều
Giật mình tỉnh giấc mơ yêu bẽ bàng
Trăm năm một bước lỡ làng
Khóc thương duyên phận trái ngang ngậm nguì
Nỗi buồn biết thuở nào nguôi
Tiếc thương năm tháng ngọt buì bên nhau
Thu tàn trăng cũng nhạt màu
Chim quyên lẻ bạn đớn đau tận cùng
Đàn buông phím lạc tơ chùng
Tình yêu vỗ cánh về khung trời nào
Con tim rướm giọt lệ đào
Tình tôi ngọn sóng dâng trào biển khơi
Sao Linh
No comments:
Post a Comment