Quê hương .
Hai chữ quê hương ngậm nguì nỗi nhớ
Bạn và tôi hai nhánh một dòng sông
Nguồn sữa mẹ ngọt ngào tình biển rộng
Đất phù sa vun đắp khối ân tình
Chim xa đàn chưa thấy ánh bình minh
Thuyền viễn xứ biết tìm đâu bến đổ
Ngày tết đến hoa mai vàng nở rộ
Quê hương mình ngăn cách một đai dương
Tôi nhớ mãi sân trường đầy cánh phượng
Đã xa rồi mùa hạ ấy thu sang
Để ưu tư lòng cảm thấy ngỡ ngàng
Thôi từ giả một khung trời hoa mộng
Tôi và bạn chung một lòng vọng tưởng
Ngày trở về xây đắp bến yêu thương
Đàn chim Việt tung cánh bay về tổ
Quê hương ta tràn ngập tiềng reo cười
Sao Linh
Chiều nhớ nhà
Nhung nhớ ơi... buổi chiều vàng.. nắng tắt
Tự hỏi lòng bên ấy nắng hay mưa...?
Quê hương tôi xanh ngắt những rặng dừa
Đồng lúa chín ngọt ngào trong gió thoảng
Trời hanh nắng dưới bóng cây trứng cá
Tuổi thơ vui đùa tặng từng trái ổi, me
Chiều bên sông khua nước mát trưa hè
Bờ mương vọng tiếng côn trùng rỉ rả
Võng kẽo kẹt tiếng ầu ơ thôn dã
Mẹ ngồi buồn trông đợi cánh thư xa
Thênh thang nơi này..dõi mắt nhạt nhòa
Quê hương đó mà sao chừng xa khuất
Trong tâm tưởng, còn nghe mùi của đất
Mơ hồ như giọt sương sớm tinh khôi
Ôi tuổi thơ..và mộng ước nổi trôi
Chợt hoang vắng chiều nay hồn thổn thức
Tina
No comments:
Post a Comment