Người Em Áo Trắng .
Tôi đoán ngày xưa em hay mơ
Vu vơ cắn bút nghĩ vần thơ
Mắt trong hay ngước nhìn xa vắng
Sách vở xôn sao vẫn hững hờ
Bài thơ em viết gửi thương ai
Nhớ nhung đừng gói tiếng thở dài
Hay mang thu đến buồn nét bút
Hãy để đời tươi như nắng mai
Em bé ngoan hiền của ngày xưa
Áo trắng đơn sơ đội nắng mưa
Đường xa chân mỏi vui đôi bạn
Chăm học đâu cần ai đón đưa
Cô bé năm xưa lớn lại buồn
Cuộc đời tất tả chuyện bán buôn
Lo đời cơm áo quên năm tháng
Thơ buồn đeo đẳng em tôi luôn
Đã mấy thu rồi em ngoan ơi
Cuộc sống âm thầm lặng lẽ trôi
Cô đơn vững lái chèo xuôi ngược
Thấm nắng mưa thuyền đâu tả tơi
Cô có vui nhiều khi gặp tôi
Trong con tim vỡ có bồi hồi
Bài thơ buồn bã xa xưa ấy
Hãy thả theo dòng cho nước trôi
TSL
No comments:
Post a Comment