Tuesday, October 25, 2016

Tự cứu mình khỏi ung thư, suốt 27 năm, vị giáo sư đã từ bỏ loại thực phẩm ai cũng cho là tốt


anh-nen

Sau 27 năm chiến đấu với căn bệnh ung thư vú, cuối cùng, nhà khoa học hàng đầu ở Anh đã chiến thắng nó nhờ thay đổi chế độ ăn uống.

Quyết tâm sống vì con trai 6 tuổi

Năm 1993, căn bệnh ung thư vú của giáo sư Jane Plant tái phát lần thứ 5. Lần này, bệnh đã phát triển và hình thành khối u thứ cấp, một cục u ở cổ có kích thước bằng nửa quả trứng luộc. Bác sĩ thông báo bà chỉ sống khoảng được vài tháng nữa.

Lần đầu tiên tôi bị chẩn đoán mắc ung thư khi 42 tuổi. Tôi nghĩ tôi đã chiến thắng được nó. Vậy mà, 5 năm sau, nó lại quay lại trả thù tôi.
Nghe mọi người kể lại cậu con trai 6 tuổi đã khóc trong phòng riêng khi nghe tin tôi bị ung thư tiếp, tôi không cho phép mình rời bỏ con.
Vì thế, lúc nghe bác sĩ nói tôi chỉ còn sống được 2 tháng nữa, tôi không hề buồn, giận dữ hay sợ hãi. Tôi quyết tâm đi tìm ra một bài thuốc để cứu mình, để mãi được sống cùng con“, bà Plant nhớ lại.

Vợ chồng bà đều là nhà khoa học. Bà là một nhà hóa sinh, còn ông Peter là một nhà địa chất. Cả 2 đã từng làm việc ở Trung Quốc một thời gian dài. Họ nhận thấy phụ nữ ở quốc gia đông dân nhất thế giới này mắc ung thư vú rất ít. Một nghiên cứu dịch tễ học từ những năm 70 của thế kỷ trước cho thấy 1/100.000 phụ nữ Trung Quốc mới mắc ung thư vú, trong khi tỷ lệ này ở Phương Tây là 1/12.
Tôi đã kiểm tra thông tin này từ những nhà nghiên cứu cao cấp. Các bác sĩ Trung Quốc mà tôi biết cũng nói rằng trong nhiều năm qua, họ ít khi gặp trường hợp mắc ung thư vú nào.

Nếu phụ nữ Trung Quốc có chế độ ăn giống như người phương Tây, nếu họ sống ở Mỹ hoặc Australia thì tỷ lệ mắc ung thư vú cũng tương tự như thế. Tôi nói với Peter rằng đó là lí do tại sao phụ nữ Trung Quốc ít mắc ung thư vú“, bà Plant kể lại.
Với tư tưởng không còn gì để mất, giáo sư Plant đã chuyển sang một chế độ ăn uống kiểu Châu Á, tức là không uống sữa, mặc dù bà cũng phải điều trị hóa trị. Sau khi cắt giảm protein từ động vật như thịt, cá và trứng, hiện nay, bà cắt giảm tất cả các sản phẩm từ sữa, bao gồm cả loại sữa chua hữu cơ mà bà đã ăn trong vài năm qua.
Trong vòng 6 tuần, cục u ở cổ đã biến mất. Trong vòng 1 năm, bệnh tình thuyên giảm. Và 18 năm kể từ đó, bà đã không bị căn bệnh ung thư vú hành hạ.

Lần ung thư thứ 6

Nhằm thuyết phục mọi người rằng chế độ ăn uống đóng vai trò quyết định trong điều trị ung thư, bà đã thiết kế Chương trình Plant, một chế độ ăn không uống sữa, phụ thuộc vào protein thực vật như đậu nành.

Chế độ này tương tự như thói quen ăn uống truyền thống ở các vùng nông thôn Trung Quốc. Ban đầu, chương trình này chỉ hướng tới những phụ nữ mắc căn bệnh ung thư vú. Dần dần, nó còn phù hợp với những bệnh nhân mắc ung thư tuyến tiền liệt.
Năm 2000, cuốn sách đúc kết những trải nghiệm của bản thân trong cuộc chiến ung thư vú, mang tên “Cuộc sống chính trong đôi tay bạn” của giáo sư Plant đã được xuất bản và gây tiếng vang trong dư luận. Cuốn sách đặc biệt dành phần lớn đất để giới thiệu những bệnh nhân chiến thắng ung thư nhờ chế độ ăn uống này.

Thế nhưng năm 2011, căn bệnh ung thư vú vẫn chưa tha cho bà. Giáo sư Plant tái mắc bệnh lần thứ 6 khi phát hiện một khối u lớn ở bên dưới xương đòn và một số khối u nhỏ trong phổi. Do phải dành nhiều thời gian để viết một cuốn sách chuyên ngành, bà đã nới lỏng cả chế độ ăn lẫn lối sống của mình. Ăn uống nhiều hơn, có cả những thực phẩm bị “cấm” và tập luyện không đều đặn.
Tôi đã nói thẳng vấn đề này với bác sĩ và được kê thuốc gây ức chế letrozole. Nhưng tôi cũng muốn quay trở lại chế độ dinh dưỡng nghiêm ngặt của mình cũng như đi bộ và thiền đều đặn. Sau vài tháng, bệnh ung thư của tôi đã biến mất“.

Tuy nhiên, giáo sư Plant cũng phải áp dụng phương pháp điều trị ung thư phổ biến như cắt bỏ tuyến vú, hóa trị, xạ trị và sử dụng phép trị liệu bằng tia X ở cả buồng trứng. Bà tin rằng những phương pháp điều trị ung thư “mới” và “kỳ diệu” là rất quan trọng. Nhưng Plant vẫn muốn nhấn mạnh một chế độ dinh dưỡng không có sữa cũng như lối sống và chế độ ăn hàng ngày đóng vai trò quan trọng không kém.

Theo ĐKN

No comments:

Post a Comment