Thursday, October 27, 2016


   Nợ Tình   .

Ngày xưa tôi quá thơ ngây
Tình anh tôi đã dại khờ đánh rơi
Bây giờ anh đã xa rồi
Trách tôi đời bạc như vôi cũng đành

 Kiếp nầy tôi đã nợ anh
Nợ anh haĩ chữ ân tình ngày xanh
Xin anh quên chuyện chúng mình
Cho tôi yên dạ cho tình phai phôi

Đường đời không được chung đôi
Cũng là duyên số phân chia hai người
Xót lòng tôi lắm anh ơi!
Làm sao nói được một lời tạ ân

Bao ngày tôi mãi bâng khuâng
Cầu mong anh được số phần yên vui
Đời người như áng mây trôi
Nợ tình mang nặng một thời cũng qua

Sao Linh

No comments:

Post a Comment