MÂY VIỄN XỨ
Mây trôi bàng bạc bốn phương
Nhớ về quê mẹ lòng thương dạt dào
Ra đi nước mắt dâng trào
Làm thân viễn xứ nghẹn ngào xót xa
Bao giờ trở lại quê nhà
Cho tôi được ngắm trăng tà ngày xưa
Sai Gòn nắng sáng chiều mưa
Dòng sông lờ lững hàng dừa nên thơ
Con đường đưa đón đợi chờ
Buổi chiều tan học áo dài ngẩn ngơ
Cho tôi xin lại giấc mơ
Tìm trong quá khứ tuổi thơ ngày nào
Chiều thu hoa lá xôn xao
Mây trôi về chốn phương nào hở mây?
Bao giờ hát khúc sum vầy
Hết đời lưu lạc ngắm mây quê nhà
Sao Linh
===============================
MÂY QUÊ HƯƠNG
Bồng bềnh tám hướng mây bay
Thương người viễn xứ đó đây lạc loài
Lệ tuôn nhỏ xuống u hoài
Quê nghèo thổn thức sầu ai dâng trào
Mong ngày tao ngộ biết bao
Trăng khuya hiu hắt bên ao chờ người
Sàì thành buồn bã ngủ vùi
Phố phường tẻ lạnh mây trôi hững hờ
Tìm đâu ngày tháng nên thơ?
Thuở xa xưa ấy tuổi thơ ngọc ngà
Hàng dừa già cội bên nhà
Lá khô rụng đã xoá nhoà bức tranh!
Bốn mùa vẫn mãi qua nhanh
Cao bay lơ lửng mây xanh cuối trời
Hẹn ngày tao ngộ ai ơi
Một vầng vần vũ đổi đời có nhau
Minh-Nguyệt
No comments:
Post a Comment