Saturday, January 10, 2015

Mưa Trên Sông Vĩnh Long 197…. 

 
C
ơn mưa dai dẳng suốt chiều nay
Quán thì vắng
Và cô chủ vẫn ngồi ngáp dài buồn tẻ
Khách cũng lặng yên không nhúc nhích
Hình như đâu đây vẫn còn tiếng hát từ loa trên tường
Tôi lại nhớ đến em
Cô học trò xưa đang giam mình trong giảng đường trường Sư Phạm
Mong trở thành cô giáo
Vĩnh Long

Cơn mưa đã đến từ lúc nào không biết
Khi những bình trà đã nhiều lần cạn
Hai tách cà phê cũng nguội lạnh
Em bên tôi huyên thuyên kể lại những kỷ niệm lớp học
Lúc tôi trên bục gỗ, bảng đen,
Còn em, nhìn lên bối rối
Em đã thấy nơi tôi những uể ỏai của tuổi trẻ
Còn tôi, trong mắt em tôi thấy nhiều nỗi lo âu
Có điều gì sâu kín chúng ta đã không nói được với nhau
Em sống trong vùng trái độn không yên
Tôi cũng mới về từ nơi giao tranh
Đứng trên bục gỗ mà chân như còn chôn trong bùn lầy rừng rú
Giảng cho em những điều lạc lõng khi đất nước đang hỗn loạn

Em về lại trường khi mưa bớt hạt
Vẫn chiếc áo dài trắng ngày xưa thanh thoát
Buổi chiều không nắng buồn thiu
Dáng em tan trong trời nặng trĩu
Giã từ cô học trò ngày xưa của tôi
Mai đây khi thành cô giáo
Chắc em cũng một lần đăm chiêu nghĩ đến chiều nay

Sông Vĩnh Long cuồn cuộn sóng
Phù sa theo nước đục ngầu chẩy xiết
Vài chiếc thuyền lớn chòng chành ẩn hiện trong sương mưa
Từ trên sân thượng chià ra bờ sông
Vài chiếc bàn ăn không được che ướt đẫm
Quán như chiếc thuyền trên nước
Trôi trên sông trên đường ngập nước
Sao em vẫn chưa về
Sao vẫn còn nép bên hàng hiên dưới phố
Em đang nghĩ gì cô học trò ngày xưa của tôi
Áo em ướt đẫm
Áo tôi cũng ướt đẫm
Hình như mưa đang rơi trong lòng chúng ta

Giã từ em một lần nữa
Người em áo trắng già trước tuổi
Mưa đến rồi sẽ đi
Những ngày coi thi đã qua
Mai tôi cũng rời Vĩnh Long
Mang theo những kỷ niệm buồn vui của em ngày đó
Hôm nay
Cô học trò tôi không nhớ tên


Tặng Sao Linh
và những cô học trò áo trắng ngày xưa
TSL 
03-03-2010

No comments:

Post a Comment