Tuesday, October 6, 2015

   Thời Áo Trắng   .


Th .
Suốt gần năm tháng bạn ở đây, tôi và bạn nói chuyện với nhau qua điện thoại nhiều hơn là gặp mặt, tôi mong bạn thông cảm vì với công việc làm, tôi không có thời gian nhiều .

Tôi và bạn đã nhắc nhau nhiều về kỷ niệm thuở học trò, tôi phục trí nhớ của bạn quá, có những câu chuyện bạn kể mà tôi không còn nhớ một tí nào…nhất là kỷ niệm với S, người bạn trai cùng lớp. 


Trường Bồ Đề từ lớp đệ thất đến đệ tam trai gái học riêng đến năm đệ nhị chia ra ban A,B,C nên trai gái học chung. Bắt đầu từ năm đó tôi và bạn quen với S và 3 người thân với nhau vì học cùng ban A cho đến cuối năm bạn thi rớt Tú Tài 1 và nghỉ học, tôi và S thi đậu  đổi qua trường Hưng Đạo học tiếp đệ nhất và cũng như bạn đã biêt sau đó tôi thi đậu TT2 ,  S thi rớt nhưng vẫn còn đủ tuổi để học lại không bị nhập ngũ và năm sau S thi đậu, nhắc đến đây tôi ứa nước mắt vì nhớ lại sự đau khổ của Sơn trong ngày cùng tôi đi coi kết quả  (không hiểu sao bây giờ tôi dễ bị xúc động khi nhớ lại chuyện xưa). Tôi không học giỏi hơn S nhưng không hiểu sao S lại bị rớt, thật là bất công, đúng như câu "Học tài, thi mệnh" tôi cũng cảm thấy buồn cho S lắm nhưng sự thi đậu đối với tôi là một niềm vui vô hạn vì tôi đã không phụ lòng kỳ vọng của Mẹ tôi đã cực khổ làm lụng vất vả nuôi tôi ăn học.  
Tôi đúng thật là 1 con bé ngu ngốc, lố bịch, đáng ghét, để mừng thi đậu tôi đã mở tiệc khao đãi bạn bè . Tôi mời S đến dự nhưng Sơn chỉ đến tặng tôi xấp vải may áo dài rồi ra về.


Tôi biết tình cảm của bạn đối với S đã vượt qua giới hạn của tình bạn. Ông trời thật là oái oăm, bạn yêu S nhưng S lại yêu tôi.. Đến bây giờ tôi và bạn vẫn còn nhìn nhận là chưa có một người con trai nào tính tình tốt như S. Bạn nói bạn tiếc cho tôi nhưng chính tôi cũng tiếc cho tôi mà. Cho đến bây giờ mỗi khi nhớ lại chuyện xưa, tôi vẫn còn cảm thấy lòng mình chùng xuống, xót xa, áy náy nhưng lúc đó tôi còn khờ dại và nông nỗi. Hơn nữa, S bằng tuổi tôi và học cùng lớp mà tôi thì lại không thích có người yêu học cùng lớp với mình

Tôi tin ở số mệnh và chấp nhận những gì ông Trời đã sắp đặt cho mình. Trong đời tôi, nếu có những đau khổ tôi đã trãi qua thi tôi nghĩ tôi đáng phải chịu quả báo đó vì tôi đã làm khổ S. Tôi mong S được hạnh phúc và không còn hận tôi...

Bạn còn giữ quyển lưu bút đủ cả hình ảnh bạn bè học chung và hứa lần sau qua Mỹ thăm con sẽ đem theo cho tôi coi.


Tôi biết bạn rất buồn khi phải xa cách đứa con gái duy nhất . Tôi cảm thấy chạnh lòng khi nhớ bạn nói với tôi là vì tương lai của con nên phải cho con đi du học dù bạn biết là bạn sẽ cô đơn lắm và rồi đây không biết bạn sẽ ra sao khi không còn có con gái bên cạnh.


Bạn kể tôi nghe đời sống xã hội VN hiện nay như những gì tôi đã biết trên báo chí và internet, Tôi ngạc nhiên không ngờ bạn lên án chế độ cs mãnh liệt như thế… Sau cuộc đổi đời năm 75 , tình người cũng thay đổi. Tôi ngỡ ngàng khi nghe tin bạn kết hôn với một công an cs từ miền Bắc vào.
 Bạn của tôi, người bạn thân mỗi ngày cùng tôi đi bộ trên con đường dài đến trường thời Trung Học. Người bạn học chung lớp đã có nhiều kỷ niệm không bao giờ quên của thời áo trắng. Bạn đã chọn cho mình một hướng đi, một cuộc sống mà theo bạn sẽ có lợi cho gia đình bạn, cho tương lai con cái sau nầy, tôi biết đó là lời phân trần của bạn mặc dù không bao giờ tôi hỏi bạn tại sao ? Còn tôi, vì đi khác con đường của bạn nên tôi phải chọn nước ngưòi làm chốn dung thân.


Bạn kể tôi nghe đời sống vợ chồng bạn không được hạnh phúc vì chồng bạn hiện giờ là một công an cấp tá nên có nhiều phụ nữ vây quanh. Chồng bạn thường đi làm về trễ đến nữa khuya với muì rượu nồng nặc trên người ... Bạn rất chán nản , bạn hy vọng con gái sau khi học xong nếu có cơ hội ở lại Mỹ thì sẽ bo lãnh cho bạn qua Mỹ , bỏ chồng ở lại VN.

Tôi không biết nói gì hơn là cầu chúc bạn đạt được những gì như mong ước .


Ngồi buồn nhớ lại chuyện xưa
Chuyện từ năm ấy như vừa hôm qua
Ngày xưa tôi quá thật thà
Tình anh tôi đã dại khờ đánh rơi

Bây giờ anh đã xa rồi
Trách tôi tình bạc như vôi cũng đành
Kiếp nầy tôi đã nợ anh
Nợ anh hai chữ ân tình ngày xanh

Xin anh quên chuyện chúng mình
Cho tôi yên dạ cho tình phai phôi



Aó Xưa Còn Đâu

Màu aó năm xưa đã nhạt rồi
Em còn lưu luyến mãi không thôi
Tà aó đơn sơ tình trong trắng
Để nửa hồn anh chết một thời

Nhớ mái trường xưa thuở có anh
Dịu dàng áo trắng dáng mong manh
Thẹn thùng khi thấy anh nhìn trộm
Ửng hồng đôi má bước loanh quanh

Áo trắng năm xưa mộng xuân thì
Ngày nào đưa đón học mùa thi
Bao nhiêu mơ uớc đành tan vỡ
Ray rứt lòng em lệ ướt mi

Chiếc aó tặng em của thuở nào
Là tình sâu đậm tựa trăng sao
Em đem cất kỹ vào tim nhỏ
Để nhớ tình anh kỷ niệm đầu

Anh ở nơi nào –em ở đây
Anh phương trời ấy khuất chân mây
Chiếc áo năm xưa không còn nữa
Chôn kín niềm riêng ngấn lệ đầy

Sao Linh









No comments:

Post a Comment