Thơ Hoạ TSL, Thạch Thủy, Sao Linh, Uyên Phương Minh Nguyệt .
Áo Em Xưa
Mới đấy mà em đã lớn rồi
Áo may năm trước cất đi thôi
Mùa xuân vừa đến hoa đang nhụy
Thoáng thấy em thôi đã bồi hồi
Tà áo năm nào quấn bên anh
Cám ơn cơn gió thoảng qua nhanh
Thẹn thùng em vội thu tà lại
Anh thấy thương rồi mơ loanh quanh
Áo ấy năm nào chật cất đi
Bâng khuâng em đón tuổi xuân thì
Nhớ thương hàng cúc khuy thao thức
Mộng mãi bên người thay ướt mi
Chẳng biết xa em tự năm nào
Đường đời vạn nẻo dõi trăng sao
Áo xưa theo với vầng trăng sáng
Bàng bạc đêm dài thương nhớ nhau
Áo ấy ngày nay đã chẳng còn
Bao mùa gió thoảng nhạt hương son
Nhớ thương lục lại trang đời cũ
Còn mảnh thơ buồn cũng héo hon
TSL
Tàn Phai
Chiếc áo ngày xưa cất kín rồi
Sao anh vương vấn mãi không thôi
Chiếc áo trinh nguyên thời con gái
Ấp ủ niềm riêng của một thời
Nhớ buổi tan trường dạo loanh quanh
Áo theo chiều gió cuốn bay nhanh
Thấy em lung túng anh cười ngạo
Em hờn trách gió, giận luôn anh
Chiếc áo ngày xưa thuở xuân thì
Bỏ vào ngăn nhớ buổi anh đi
Nếp gấp thời gian nhăn lòng áo
Hàng cúc hửng hờ lạc mất khuy
Chiếc áo thiên thanh của thuở nào
Cùng tình thơ mộng tuổi trăng sao
Em mang cất kỷ vào trong áo
Kỷ niệm ban đầu thuở có nhau
Anh giờ xa lắm, áo còn đây
Bao mùa trăng khuyết - trăng lại đầy
Người xưa và áo hương phai nhạt
Như mảnh đời côi cuộc tình gầy...
Thạch Thủy
Aó Xưa Còn Đâu
Màu aó năm xưa đã nhạt rồi
Em còn lưu luyến mãi không thôi
Tà aó đơn sơ tình trong trắng
Để nửa hồn anh chết một thời
Nhớ mái trường xưa thuở có anh
Dịu dàng áo trắng dáng mong manh
Thẹn thùng khi thấy anh nhìn trộm
Ửng hồng đôi má bước loanh quanh
Áo trắng năm xưa mộng xuân thì
Ngày nào đưa đón học mùa thi
Bao nhiêu mơ uớc đành tan vỡ
Ray rứt lòng em lệ ướt mi
Chiếc aó tặng em của thuở nào
Là tình sâu đậm tựa trăng sao
Em đem cất kỹ vào tim nhỏ
Để nhớ tình anh kỷ niệm đầu
Anh ở nơi nào –em ở đây
Anh phương trời ấy khuất chân mây
Chiếc áo năm xưa không còn nữa
Chôn kín niềm riêng ngấn lệ đầy
Sao Linh
Áo Trắng Học Trò
(Thương tặng Sao Linh )
(Thương tặng Sao Linh )
Áo trắng ngày xưa đã nhạt rồi
Theo giòng đời cuốn tuổi thơ trôi
Còn đây năm tháng sầu xa cách
Kỷ niệm mờ dần mộng ước rơi
Thuở ấy hoa reo lá thắm cành
Đường dài như hiểu giấc mong manh
Ngại ngùng thư ngỏ chân chùn bước
Tà áo thẹn thùng giấu mộng xanh
Tình anh theo gió mãi thầm thì
Suối tóc nào hay anh đã si
Gọi nắng về tô hồng má thắm
Để hàng me rực bước em đi
Sỏi đá sân trường cũng có nhau
Còn anh một mối vướng tơ sầu
Tương tư niềm nỗi vần thơ lạc
Mực bút than buồn quặn nỗi đau
Anh giờ xa mãi tận chân mây
Áo nhạt phong sương vẫn ước đầy
Cô bé văn khoa xưa anh mộng
Còn giữ giùm anh vóc liễu gầy ?
Uyên Phương Minh Nguyệt
No comments:
Post a Comment