Những bài thơ hoạ .
Giận Em
Anh viết cho em bài thơ buồn
Bởi vì mình cứ giận nhau luôn
Mới hôm qua đó sao không nhớ
Giấc mộng chia đôi đẹp ước nguyền
Bài thơ có chút giận mông lung
Ai bảo em buồn làm tơ chùng
Đàn anh lơ tiếng em lơ tiếng
Biết đến bao giờ mình thở chung
Đã dặn em rồi đừng ra mưa
Giận gì cũng đừng nhớ ngày xưa
Nhớ ai thì cũng cho xa vắng
Em ướt đau rồi khổ anh chưa
Nói vậy anh đâu biết buồn gì
Nhớ em thì nói bậy, giận chi
Em mơ mình gặp đêm nay nhé
Sáng đọc thơ anh ráng cười khì
BHL
Sao Anh...
Sao anh thích viết bài thơ buồn
Đọc lên nghe thật não nùng luôn
Làm em mất ngủ sụt dăm ký
Đôi mắt thâm quầng, đũa cũng buông
Sao anh thích nói chuyện mông lung
Anh nhắc làm chi chuyện tơ chùng
Đàn không so phím nên giây lạc
Lại trách sao mình không bước chung
Sao anh thích nhắc chuyện nắng mưa
Lại còn thêm thắt chuyện ngày xưa
Anh quá ôm đồm nên khổ lụy
Lại đổ thừa em thật lạ chưa
Sao anh thích hỏi em buồn gì
Chuyện nhà, chuyện nước chớ chuyện chi
Một lũ cộng nô đang dày xéo
Quê Cha đất Tổ chúng tùy nghi
Thạch Thủy (viết dùm ngừ ấy…)
Giận làm chi
Anh ơi! Viết chi bài thơ buồn
Làm em thao thức đến sáng luôn
Chuyện nào hôm qua em không nhớ
Hay là anh nhắc ráng chiều buông
Xa rồi mưa nắng chuyện mông lung
Giấc mộng chia đôi lạc phím chùng
Đàn kêu tích tịch chim ngưng tiếng
Chờ đến bao giờ ta bước chung
Thôi anh đừng nhắc chuyện nắng mưa
Đừng thương đừng tiếc chuyện ngày xưa
Những tưởng thời gian êm đẹp mãi
Ai ngờ… cớ sự… buồn ghê chưa…
Em biết từ lâu anh buồn gì
Thương em không hết giận làm chi
An uỉ cho nhau tình viễn xứ
Cuộc đời ngắn ngủi... có mấy khi..
Sao Linh
Mối tình si
Người ơi trách chi những lời buồn
Mắt môi ướt đẫm ... những giọt tuôn
Dẫu vách vô hình ngăn giấc mộng
Bóng ai vẫn quyện bóng chiều buông
Dõi mắt trông vời cõi mông lung
Tơ đan sợi rối mối tơ chùng
Cúi đầu xin nhận lời cay nghiệt
Vòng tay ôm chặt mối tình chung
Hình như ngoài trời đổ cơn mưa
Cố bôi cố xóa kỷ niệm xưa
Viết vội tên người trên khung kính
Mờ mờ nhân ảnh ... hỏi quên chưa?
Người ơi, gặp nhau để làm gì
Rôì thương rồi nhớ bóng chim di
Dù đời vạn nẽo bao ghềnh thác
Vẫn hoài bóng ấy - một tình si
Linh hồn của Tre
Anh viết cho em bài thơ buồn
Bởi vì mình cứ giận nhau luôn
Mới hôm qua đó sao không nhớ
Giấc mộng chia đôi đẹp ước nguyền
Bài thơ có chút giận mông lung
Ai bảo em buồn làm tơ chùng
Đàn anh lơ tiếng em lơ tiếng
Biết đến bao giờ mình thở chung
Đã dặn em rồi đừng ra mưa
Giận gì cũng đừng nhớ ngày xưa
Nhớ ai thì cũng cho xa vắng
Em ướt đau rồi khổ anh chưa
Nói vậy anh đâu biết buồn gì
Nhớ em thì nói bậy, giận chi
Em mơ mình gặp đêm nay nhé
Sáng đọc thơ anh ráng cười khì
BHL
Sao Anh...
Sao anh thích viết bài thơ buồn
Đọc lên nghe thật não nùng luôn
Làm em mất ngủ sụt dăm ký
Đôi mắt thâm quầng, đũa cũng buông
Sao anh thích nói chuyện mông lung
Anh nhắc làm chi chuyện tơ chùng
Đàn không so phím nên giây lạc
Lại trách sao mình không bước chung
Sao anh thích nhắc chuyện nắng mưa
Lại còn thêm thắt chuyện ngày xưa
Anh quá ôm đồm nên khổ lụy
Lại đổ thừa em thật lạ chưa
Sao anh thích hỏi em buồn gì
Chuyện nhà, chuyện nước chớ chuyện chi
Một lũ cộng nô đang dày xéo
Quê Cha đất Tổ chúng tùy nghi
Thạch Thủy (viết dùm ngừ ấy…)
Giận làm chi
Anh ơi! Viết chi bài thơ buồn
Làm em thao thức đến sáng luôn
Chuyện nào hôm qua em không nhớ
Hay là anh nhắc ráng chiều buông
Xa rồi mưa nắng chuyện mông lung
Giấc mộng chia đôi lạc phím chùng
Đàn kêu tích tịch chim ngưng tiếng
Chờ đến bao giờ ta bước chung
Thôi anh đừng nhắc chuyện nắng mưa
Đừng thương đừng tiếc chuyện ngày xưa
Những tưởng thời gian êm đẹp mãi
Ai ngờ… cớ sự… buồn ghê chưa…
Em biết từ lâu anh buồn gì
Thương em không hết giận làm chi
An uỉ cho nhau tình viễn xứ
Cuộc đời ngắn ngủi... có mấy khi..
Sao Linh
Mối tình si
Người ơi trách chi những lời buồn
Mắt môi ướt đẫm ... những giọt tuôn
Dẫu vách vô hình ngăn giấc mộng
Bóng ai vẫn quyện bóng chiều buông
Dõi mắt trông vời cõi mông lung
Tơ đan sợi rối mối tơ chùng
Cúi đầu xin nhận lời cay nghiệt
Vòng tay ôm chặt mối tình chung
Hình như ngoài trời đổ cơn mưa
Cố bôi cố xóa kỷ niệm xưa
Viết vội tên người trên khung kính
Mờ mờ nhân ảnh ... hỏi quên chưa?
Người ơi, gặp nhau để làm gì
Rôì thương rồi nhớ bóng chim di
Dù đời vạn nẽo bao ghềnh thác
Vẫn hoài bóng ấy - một tình si
Linh hồn của Tre
Mộng tình si
Canh vắng đêm khuya chợt thấy buồn
Giòng châu lả chả mãi rơi tuôn
Nhớ người thờ thẫn tơ chùng phím
Gối lẻ chăn đơn tóc rối buông
Đường tình mờ mịt cõi mông lung
Réo rắt đàn rơi khúc nhạc chùng
Hụt hẫng bao đêm đời tẻ nhạt
Mơ gì mộng cũng chẳng cùng chung
Mây tủi giấc sầu kéo gió mưa
Đành trôi theo nước chuyện xa xưa
Người ơi một góc đời hiu quạnh
Năm tháng chơi vơi phận đẩy đưa
Than mãi nào ai hiểu được gì
Đành về mộng tưởng lối người đi
Mong thành sỏi đá ôm hài gót
Dong duỗi theo người thắm mộng si .
Uyên Phương Minh Nguyệt
Canh vắng đêm khuya chợt thấy buồn
Giòng châu lả chả mãi rơi tuôn
Nhớ người thờ thẫn tơ chùng phím
Gối lẻ chăn đơn tóc rối buông
Đường tình mờ mịt cõi mông lung
Réo rắt đàn rơi khúc nhạc chùng
Hụt hẫng bao đêm đời tẻ nhạt
Mơ gì mộng cũng chẳng cùng chung
Mây tủi giấc sầu kéo gió mưa
Đành trôi theo nước chuyện xa xưa
Người ơi một góc đời hiu quạnh
Năm tháng chơi vơi phận đẩy đưa
Than mãi nào ai hiểu được gì
Đành về mộng tưởng lối người đi
Mong thành sỏi đá ôm hài gót
Dong duỗi theo người thắm mộng si .
Uyên Phương Minh Nguyệt
No comments:
Post a Comment