(KHI BỌN TƯỚNG TÁ PHẢN LOẠN XÉT TRONG NGƯỜI TỔNG THỐNG, CHÚNG CHỈ TÌM THẤY NỬA GÓI THUỐC LÁ BASTOS XANH VÀ MỘT CHUỖI HẠT MÂN CÔI)
Thảm kịch 1.11.1963 và cái chết của anh em Tổng Thống Diệm được bắt đầu.
Ngày thứ Sáu 1.11.1963 oan nghiệt trùng với ngày Lễ Các Thánh, tức kế tiếp ngay sau ngày Halloween 31.10.1963. Bầu trời buổi sáng nắng đẹp, đột nnhiên lúc giữa trưa đã trở nên u ám, như báo trước một tấn bi kịch mà cho đến tận thời điểm hiện tại khi nhớ lại người ta vẫn còn rùng mình kinh hãi. Không phải vì cuộc đổi đời dâu bể, mà là ghê tởm cuộc tắm máu hai anh em Tổng Thống Diệm một cách dã man và không cần thiết của những người cầm đầu cuộc đảo chánh mà họ gọi là “cách mạng” và những cái gọi là “đồng minh” Hoa Kỳ. Nếu Tổng Thống Diệm cứng rắn kháng cự đến giây phút cuối cùng, ông có chết giữa vòng lửa đạn thì đó là cái chết phải đến và xứng đáng. Nhưng ông đã quá tin vào lời chấp nhận của Tướng Dương Văn Minh, người được Mỹ hậu thuẫn và là người đứng đầu Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng, đồng ý đầu hàng và xin Hội Đồng cho phép ông và ông Nhu được sống lưu vong nước ngoài. Suốt cuộc đời Tổng Thống Diệm, ông chỉ ban bố tấm lòng nhân ái tận tụy cho dân tộc chứ chưa từng nhẫn tâm lừa gạt đối phương một cách trắng trợn như Tướng Minh.
Đúng 1 giờ ngày 1.11.1963 tiếng súng của quân đảo chánh bắt đầu nổ. Một lực lượng nhiều tiểu đoàn Thủy Quân Lục Chiến làm nỗ lực chính khai tử nền Đệ Nhứt Cộng Hòa, cùng với những lực lượng hỗ trợ hỏa lực như Thiết Giáp, tăng viện chiến trường như Nhảy Dù, bao vây Sài Gòn như Sư Đoàn 5 Bộ Binh và Sư Đoàn 7 Bộ Binh. Đại Tá Cao Văn Viên, Tư Lệnh Nhảy Dù đã khẳng khái khước từ tham gia đảo chánh, ông suýt bị hạ sát ngay tại Bộ Tổng Tham Mưu, nhưng được Trung Tướng Trần Thiện Khiêm can thiệp cứu thoát và cho người giam lỏng ông. Với lòng trung thành ấy, ông có đủ phẩm chất được Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng tin tưởng giao cho ông tiếp tục chỉ huy binh chủng Nhảy Dù sau ngày 1.11.1963. Có lẽ trường hợp Đại Tướng Viên là một sự kiện kỳ lạ và độc nhất trong hàng tướng lãnh, một con người trung thành với Tổng Thống Diệm lạc lõng giữa đám Tướng, Tá phản loạn. Tuy vậy, ngày 28.4.1975, khi Tướng Minh nhận bàn giao chức vụ tổng thống từ Tổng Thống Trần Văn Hương, nhớ lại nỗi oan khuất và cái chết thảm của Tổng Thống Diệm, Đại Tướng Viên đã xin từ nhiệm, quyết không chịu cúi lòn dưới trướng của Minh.
Bốn mươi ba năm hồi tưởng lại một giai đoạn đen tối của lịch sử với cái chết bi thảm của Tổng Thống Diệm, để nhận ra rằng một con người mà đã dâng hiến trọn cuộc đời cho dân tộc và đất nước ấy, dù có bao nhiêu cuốn sách hay bài viết vu khống, bôi nhọ, nhưng hình ảnh một lãnh tụ kiệt xuất nhất của Việt Nam trong nửa sau thế kỷ 20 là Tổng Thống Diệm vẫn luôn là ánh sao chói chang trong lòng người hậu thế và trong lịch sử. Dĩ nhiên Tổng Thống Diệm đâu phải là một ông thánh, để không có những lỗi lầm đáng tiếc, nhưng ông chưa bao giờ có những hành động làm dân tộc ông hỗ thẹn. Trái lại, Tổng Thống Diệm đã để lại trong lòng thế hệ sau tấm gương bất khuất của một sĩ phu : Uy Vũ Bất Năng Khuất. Dân tộc Việt Nam luôn ngẫng cao đầu hãnh diện có một vị lãnh đạo không bao giờ chịu cúi đầu khuất phục trước ngoại bang, dù đó là người Pháp, người Tàu hay người Mỹ. Chúng ta và các thế hệ Việt Nam sau nên ghi khắc trong tim niềm kiêu hãnh này : Trong sử sách Đông, Tây và của cả cộng sản, chưa từng có sử gia nào dám gọi Tổng Thống Ngô Đình Diệm là bù nhìn của Pháp hay Mỹ. Sĩ khí của một nhà nho dân tộc trong con người ông trước những cơn phong ba bão tố như là một cây thông vươn cao ngạo nghễ. Thông chỉ có thể bị trốc gốc, chứ không thể bị bẽ gãy. Tổng Thống Diệm tin tưởng Thiên Mệnh đã chọn ông, đã trao cho ông trọng trách lèo lái con thuyền quốc gia. Người muốn thiết lập một chính thể và một chính quyền theo mô thức Vương Đạo mà người đã được thấm nhuần trong kinh sử Nho giáo từ thời niên thiếu. Chỉ tiếc rằng người là một nhà nho cô đơn ở giữa một thời thế nhiễu nhương, cả bạn lẫn thù đều kính sợ nhưng căm ghét ông, vì họ không thể so sánh được với ông. Một nhà biên khảo Hoa Kỳ đã kính trọng gọi Tổng Thống Diệm là The Last Confucian : Kẽ Sĩ Cuối Cùng trong thời đại của chúng ta.
Để trả lời những người đã viết sách, viết báo bôi nhọ Tổng Thống Ngô Đình Diệm, hãy cứ nhìn hàng đoàn người Việt về nước mỗi năm vào dịp 1.11, đã đến hai nấm mộ nhỏ khiêm tốn, một tấm bia mang cái tên Huynh, tức Tổng Thống Diệm, và Đệ, tức ông Ngô Đình Nhu, lũ lượt vào lễ bái khói hương, trước những cặp mắt khó chịu và sự bất lực của chính quyền cộng sản ở Hốc Môn. Đó là câu trả lời rõ ràng nhất, rằng sự thật đã đứng về phía nào. Hàng năm, ở hải ngoại, vào ngày 2.11, nhiều đoàn thể bao gồm mọi thành phần, khuynh hướng chính trị hay tôn giáo, vẫn đều đặn trang trọng tổ chức những buổi lễ Chiêu Hồn và Truy Điệu Tổng Thống Diệm, để tri ân những gì người đã tận tụy hiến dâng cho đất nước và dân tộc của người.
Thời gian đã trả xong mối thù cho Tổng Thống Diệm, một mối hận không phải được vun tưới bằng bạo lực hay bằng máu, mà chỉ đơn thuần được bón bằng sự thật. Sự thật cao hơn tất cả mọi sự hận thù. Giờ đây, chắc ngài, Tổng Thống Ngô Đình Diệm mà từ lâu trên Cõi Vĩnh Cửu luôn thanh thản nhìn xuống trần gian với tấm lòng bao dung thường hằng, đã tha thứ cho hết thảy con người cùng góp tay đưa đến cái chết của ngài, hay bôi nhọ ngài, vì họ không biết việc họ làm. Chỉ xin ngài hiển hiện ban cho người Việt Nam một phép mầu nhiệm, bởi ngài vẫn chưa hoàn thành công việc mà ngài tâm nguyện lúc còn sống. Là xin hãy đem ánh sáng, bình an, công bằng, tự do và no ấm đến cho 84 triệu người đồng bào đau khổ của ngài vẫn còn oằn oại trong địa ngục cộng sản.
Một bé gái 12 tuổi được người dân phát hiện khi đang chới với giữa dòng sông rồi nhanh chóng chìm dần. Thi thể nạn nhân được tìm thấy sau hơn 1 giờ tìm kiếm.
Thông tin ban đầu, vào khoảng 19h ngày 27/10, nhiều người dân sống trên đường Bạch Đằng, phường Phú Hiệp, TP.Huế, tỉnh Thừa Thiên – Huế hoảng hốt nhìn thấy một bé gái đang chới với giữa lòng sông ngay bên đường.Tại thời điểm này, do sự việc diễn ra quá nhanh, không ai cứu kịp nên nạn nhân đã bị chìm dần xuống sông và mất tích.
Nhiều người dân tập trung theo dõi vụ việc.
Nhận được tin báo, lực lượng chức năng đã nhanh chóng có mặt để tiến hành trục vớt thi thể của cháu bé. Tuy nhiên, do trời tối, dòng sông rộng và sâu nên công tác tìm kiếm thi thể của bé gái đã bị hoãn lại.
Bước đầu, danh tính nạn nhân được xác định là cháu N.T.A. D. (12 tuổi, học lớp 6), trú phường Phú Hiệp, TP.Huế.
Người nhà nạn nhân cho hay, D. bỏ nhà đi từ chiều, cho đến khi xảy ra sự việc, gia đình nhận được tin báo thì vội vàng chạy tới.
Được biết, đến khoảng 22h40 cùng ngày, gia đình của cháu D. đã thuê thợ lặn để tiến hành tìm kiếm thi thể của nạn nhân.
Sau hơn 1 giờ đồng hồ tích cực tìm kiếm, vào khoảng 0h ngày 28/10, đội thợ lặn đã vớt được thi thể của cháu bé.
Ngay sau đó, thi thể của D. đã được gia đình đưa về nhà để tổ chức lo hậu sự.
Hiện, nguyên nhân vụ việc vẫn đang được cơ quan chức năng tiến hành điều tra làm rõ.
Hai anh em ‘người Bolsa thứ thiệt’ tặng tiền cho người tị nạn Syria
Hà Giang/Người Việt
Ayotree mang kiến thức đến chốn hoang sơ
WESTMINSTER (NV) – Cách đây hơn một tuần, khi công ty cung cấp công nghệ giáo dục Ayotree phát hành miễn phí trò chơi ‘Moses Người Chiến Sĩ Tự Do’ (Moses the Freedom Fighter) trên Android và iOS, đồng thời công bố sẽ lấy toàn bộ tiền quảng cáo thu được trên trò chơi này tặng cho người tỵ nạn Syria, báo chí đã nhắc nhiều đến cái tên Khoa Vũ, một trong hai sáng lập viên của Ayotree.
Tiền thu được từ trò chơi “Moses Người Chiến Sĩ Tự Do” do công ty Ayotree thực hiện, vốn do hai anh em Khoa và Chính Vũ sáng lập, sẽ được gửi tới tổ chức Oxfarm America’s Syria and refugee fund ở Massachusetts.
Ayotree nay sẽ tặng tất cả số tiền quảng cáo có được cũng như tiền hiến tặng qua app này tới Oxfarm America. Tới nay, số tiền Oxfarm America nhận được là hơn $1,100, theo cơ quan này.
Một bản thông cáo của Oxfarm America cho hay họ vui mừng khi được Ayotree chọn để tài trợ. Hai anh em Vũ dự trù sẽ gửi được $100,000 về cho Oxfarm America tới Ngày Tị Nạn Thế Giới (World Refugee Day), vốn là ngày 20 Tháng Sáu tới đây.
Năm nay 34 tuổi, Khoa là thế hệ thứ hai của người Việt tị nạn, và là “con dân” của Little Saigon, vì anh sinh ra và lớn lên ở quận Cam.
Buổi chiều hôm ấy, khi cùng mẹ là bà Trần Thị Kính đến thăm báo Người Việt, Khoa tâm sự rằng anh mang tâm trạng người trở về chốn xuất thân.
Khoa cho biết mình học trung học đệ nhất cấp ở McGavin Intermediate School, vào La Quinta High School khi lên trung học, và khoe “biết hết những tiệm phở quanh đây…” như những “người Bolsa thứ thiệt”.
Lớn lên nữa, Khoa vào đại học UC Berkeley, chọn ngành làm phim, rồi sau khi ra trường, theo Chính Vũ, ông anh ruột lớn hơn mình mười tuổi, “chuyên làm trong ngành công nghệ thông tin”, đi đến các nước Đông Nam Á để “vừa theo đuổi lý tưởng, vừa tạo dựng sự nghiệp.” * Từ Ayotree
Lý tưởng và sự nghiệp ấy, sau mười năm lăn lóc ở những nơi đèo heo hút gió của Việt Nam, Cambodia, đã tích tụ thành Ayotree, công ty cung cấp công nghệ giáo dục, mà theo Khoa, hiện phục vụ hàng ngàn những trường dạy sinh ngữ lớn nhỏ trên khắp Châu Á, Châu Âu, Bắc Mỹ và Nam Mỹ. Vẫn theo Khoa, công ty này mang đến cho hai anh em họ Vũ lợi nhuận “hơn $1.5 triệu một năm.”
Ayotree (www.ayotree.com) là một hệ thống quản lý trường học trực tuyến, phục vụ những người muốn mở trường, nhất là trường dạy sinh ngữ.
“Phần mềm của Ayotree giúp trường học quản lý những việc quan trọng, như mở lớp học trực tuyến, soạn bài, theo dõi tiến trình của thày cô, cho học sinh ghi danh, thu tiền học phí… Nói chung là giúp những ngôi trường, nhất là những ngôi trường tí hon tiết kiệm thời gian và tiền bạc.” Khoa giải thích.
Nói về những ngày đầu tiên đến Cambodia lập nghiệp, vì “Cambodia là nơi dễ vào”, Khoa hồi tưởng.
“Đến đó chúng tôi mới thấy là trí thông minh không phải chỉ có ở nơi giàu, mà đất nước nào cũng có người thông minh. Nhưng ở một nơi chưa phát triển, thì chỉ cần mang đến đó một ít công nghệ, cũng giúp người ta học hỏi được nhiều.”
Mắt Khoa sáng lên khi nói về những người hiếu học anh đã gặp ở các đất nước đang phát triển.
“Càng nghèo thì người ta càng ham học. Ở Mỹ, chúng ta xem mọi thứ là đương nhiên, nhưng ở nơi hoang sơ, chưa ai được sờ vào internet, thì người khao khát được biết nó. Chẳng bao lâu chúng tôi thấy ngay cách giúp họ hay nhất là giáo dục. Muốn giảng dạy thì phải có trường học. Nhưng có được một ngôi trường không phải dễ. Vì thế chúng tôi muốn tạo điều kiện để bất cứ ai cũng có thể mở, và cai quản được ngôi trường của mình. Với hệ thống Ayotree, dù với chỉ một vài thày cô, người dùng vẫn có thể mở được một lớp học trực tuyến. Hệ thống quản lý của Ayotree giúp cả những ngôi trường lớn có đầy đủ phòng ốc, nhưng mở được lớp học trực tuyến là điểm mạnh nhất của Ayotree, vì nó giúp người muốn dạy mở được những trường ở vùng xa xôi, phục vụ giới nghèo.”
Nhìn lại quãng đường đã đi, Khoa tâm sự là từ mười năm qua, anh “chưa bao giờ nhìn lại.”
“Với tôi, điều quan trọng là phải rời nhà, ra khỏi quỹ đạo an toàn của mình. Dù đến Mexico, Việt Nam, hay sang Cambodia, đi đến đâu tâm trí mình cũng mở mang.”
“Thật đấy!” Khoa nói một cách chân thành. “Đời sống không phải chỉ có Snapchat hay chụp hình khoe những bữa ăn. Tôi muốn nói với bất cứ ai có vấn đề với con cái trưởng thành là khuyên họ hãy bỏ Snapchat qua một bên, đến Việt Nam hay bất cứ một nước nghèo nàn nào, để xem người dân ở đó người ta sống ra sao rồi sẽ tìm thấy điều mình cần làm.”
Trong khi Khoa nói chuyện, bà Trần Thị Kính, qua Mỹ năm 1980, nhìn con bằng đôi mắt biểu đồng tình lẫn yêu thương.
“Người ta hay hỏi tôi có vừa lòng với những điều hai anh em Khoa làm không. Với tôi thì quan điểm bắt con phải làm bác sĩ này kia giờ không còn hợp thời nữa. Làm gì cũng được miễn là nuôi sống được bản thân và phục vụ một mục đích nào đó.” Bà Kính nói.
Ngoài lý tưởng mang kiến thức đến những nơi thôn dã, Ayotree dường như cũng là phương tiện để hai anh em Khoa gắn liền hơn với quê mẹ.
Điều này giải thích tại sao Công ty Ayotree hiện có ba địa điểm. Ngoài văn phòng chính chuyên lo phát triển thương mại ở Pasadena, California, Ayotree có các nhóm chuyên viên công nghệ làm việc ở Sài Gòn và ở Cambodia.
“Với kỹ thuật thời nay, chúng tôi làm việc với nhau hàng ngày qua Skype, và mỗi khi có thêm người dùng Ayotree để mở trường, ai cũng đều thêm hứng khởi.” Khoa chia sẻ.
Ngoài hệ thống cung cấp công nghệ giáo dục, Ayotree còn có dịch vụ tư vấn thông tin công nghệ, và đang phát triển qua những lãnh vực khác như thiết kế trò chơi, chẳng hạn như trò chơi Moses the Freedom Fighter, vừa được phát hành.
* Đến Moses the Freedom Fighter
Moses the Freedom Fighter (www.freemoses.org) là một trò chơi bẩy cấp, qua đó người sử dụng có cơ hội thách thức khả năng ứng biến của mình, trong vai Mosses, người đã vượt qua mọi trở ngại để đưa dân mình thoát ách nô lệ của Ai Cập, đến đất tự do.
Được hỏi tại sao lại chọn Moses, một nhân vật trong kinh thánh mà chưa hẳn ai cũng biết, Khoa giải thích “Từ bộ phim kinh điển ‘The Ten Commandments,’ cho đến những tác phẩm mới của Hollywood như ‘Exodus: Gods and Kings,’ ‘Noah’ là những câu chuyện lâu đời không bao giờ mất đi sức hấp dẫn, như câu chuyện của những người tị nạn trước đây, như tất cả chúng ta.”
“Việc phát hành ‘Moses the Freedom Fighter’ là tuyên bố của chúng tôi, dùng ngôn ngữ của máy tính làm tiếng nói, chống lại phân biệt chủng tộc, nô lệ, áp bức, và ủng hộ tự do cho mọi người.” Hai anh em nhà họ Vũ từng bày tỏ tâm tư trong thông cáo báo chí khi phát hành trò chơi Moses the Freedom Fighter.
“Mẹ tôi giờ đây kể lại chuyện cũ, hay nói về cảm giác hạnh phúc sau khi thoát khỏi Việt Nam, rời trại tị nạn và được vào Mỹ, nhưng thật ra hồi đó chúng tôi khổ lắm. Mười lăm người ở chen chúc trong một gian nhà hai phòng ngủ, hai phòng tắm.” Khoa thổ lộ.
“Mà hồi nhỏ tôi không hề biết là mình nghèo cho đến khi đi học, được cha mẹ cho vào đội bơi. Ra khỏi khu Little Saigon, thấy bạn bè có phòng ngủ riêng, tôi mới thấy là nhà mình kỳ quá. Trời! Bảy người cùng ở chung một phòng. Mình nghèo thật!” Khoa cho biết đã nhận ra điều ấy lúc mình chín tuổi.
Nhưng nghèo, với Khoa không phải là một điều xấu.
“Gia đình nghèo, nhưng đó là nguồn gốc của tôi. Nói thẳng ra đó (cái nghèo) là chốn xuất thân của nhiều người tị nạn chúng ta. Từ cái nghèo đó mà tôi biết biết ơn cuộc đời. Gia đình tôi nghèo thế, nhưng tôi vẫn có thể bình đẳng cạnh tranh với mọi người ở đây.” Khoa lập luận.
Với tâm tư này, Ayotree, Moses the Freedom Fighter, và có lẽ nhiều dự án sau này nữa của Khoa và người anh ruột sẽ mãi là những ước muốn trả ơn đời, mang thương yêu và kiến thức đến khắp nơi.
———-
Good Morning and Happy Sunday
Saturday, October 28, 2017
Tòa tuyên 6 năm tù và 4 năm quản chế đối với SV Phan Kim Khánh Vì Bài viết :
TÔI YÊU CHÍNH TRỊ
(Bài của Phan Kim Khánh, chàng sinh viên vừa bị nhà cầm quyền cộng sản kết án tù 6 năm và 4 năm quản chế.)
“Tôi sinh ra ở làng quê nghèo, nơi mà những người thân của tôi phải dạy từ sớm trước cả tiếng gà gáy, để rồi ra đồng cấy cày, những người như bố tôi thì đi xây, đi sửa những ngôi nhà nhỏ…! Họ là những người vất vả nhất mà tôi từng thấy, thế nhưng tôi cũng thấy họ là những người nghèo nhất mà tôi từng gặp…
Tôi sinh ra ở nơi mà mỗi người trẻ như tôi được đi học Đại học là niềm vinh dự cho cả gia đình dòng họ. Làng tôi nhiều người học giỏi, thanh niên học từ trường danh giá cho tới những đại học bình thường, từ những ngành học Hot cho tới những ngành học mà nghe tới đã không muốn học…! Họ học giỏi và ra được trường, nhưng họ chẳng xin được việc làm.
Tôi đi học, được chơi với những người bạn mới, họ đưa tôi đi tới những nơi sang trọng mà ở quê tôi chỉ nghĩ nó tồn tại trong phim. Họ đưa tôi đi ăn những món ăn đắt tiền mà nếu quy giá cũng bẳng cả đàn gà bà tôi nuôi mỗi năm. Họ cho tôi những lọ nước hoa mà tôi vừa dùng vừa thấy tiếc mùi hương giá cả cân gạo. Tôi thường cau mày mỗi khi ngồi lại và nghĩ: Giá như người dân quê tôi được hưởng thụ những thứ đó, chỉ 10% thôi thì có thỏa cái công họ làm lụng vất vả không?
Tôi yêu chính trị, bạn bè tôi nói tôi là chính trị gia, là người có ước mơ vĩ đại này nọ…! Nhưng với tôi, làm chính trị không phải để đạt được cái gì to tát như Đại biểu Quốc hội, bộ trưởng, chủ tịch này nọ…! Với tôi, làm chính trị đơn giản là san cho con đường của các em nhỏ tới trường được dễ dàng, cho đất cày của Bà con Nông dân quê tôi được mền lúa cấy lên tươi tốt. Đơn giản là cho người với người sống yêu thương nhau..!
Tôi muốn thay đổi những nghịch lý ở trên, Nông dân được hưởng những thành quả lao động một cách xứng đáng, thanh niên đi học có công ăn việc làm, trẻ em được đi trên những con đường đẹp, người công nhân không phải ở trong những khu trọ tồi tàn v.v.v
Để làm được điều đó, cái tôi cần không phải là những mối quan hệ với người này người kia, không phải là bằng cấp… là tiền bạc… Tôi cần tri thức, cần sự giáo dục, cần niềm tin.
Vì thế tôi chọn làm chính trị. Vì thế tôi yêu chính trị, tôi sống và chết cùng chính trị. Cảm ơn nếu bạn đã đọc đến đây.
Sáu năm tù giam và 4 năm quản chế là bản án mà Tòa tỉnh Thái Nguyên vào ngày 25 tháng 10 tuyên đối với sinh viên Phan Kim Khánh, nhà hoạt động sử dụng công cụ mạng xã hội để nói lên tình trạng tham nhũng và các vấn đề xã hội khác tại Việt Nam.
Cáo buộc mà cơ quan chức năng Việt Nam đưa ra với sinh viên Phan Kim Khánh là ‘tuyên truyền chống nhà nước’ theo điều 88 Bộ Luật Hình sự Việt Nam.
Luật sư Hà Huy Sơn, người bào chữa cho Phan Kim Khánh tại phiên sơ thẩm ngày 25 tháng 10 ở Thái Nguyên, cho hay chỉ có ông Phan Kim Dung, bố của Phan Kim Khánh được tham dự phiên tòa với vai trò người có nghĩa vụ liên quan đến phần dân sự, tài sản của vụ án.
Sau phiên xử, luật sư Hà Huy Sơn nói với Đài Á Châu Tự Do: “Khánh cũng thừa nhận các hành vi của mình, cho rằng đó là kết quả của quá trình nhận thức và thực tế xã hội. Tôi cũng trình bày các quan điểm thoải mái thôi, nhưng mà tòa người ta không nghe. Tôi cho rằng các chứng cứ kết tội nó không có chứng cứ cho nên cái việc mà kết tội Phan Kim Khánh theo tội ‘Tuyên truyền chống nhà nước’ thì đó là điều rất đáng tiếc, và tôi cũng nêu ra với Hội đồng xét xử những tình tiết cần xem xét. Tuy nhiên cuối cùng người ta vẫn tuyên án như vậy thôi”.
Cựu tù nhân lương tâm Bùi Thị Minh Hằng cùng một số nhà hoạt động khác đến trước tòa án Thái Nguyên vào ngày 25 tháng 10 nhưng không được cho phép vào dự phiên tòa. Bà nhận xét về bản án mà tòa Thái Nguyên tuyên cho sinh viên Phan Kim Khánh: “Bởi vì trước Phan Kim Khánh thì có rất nhiều bản án nặng nề như chị Trần Thị Nga 9 năm tù, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh 10 năm. Có lẽ tôi nghĩ rằng tất cả những người lên tiếng đấu tranh đều xác định rất rõ những bản án nặng nề mà phía nhà cầm quyền dành cho họ. Về phía nhân dân và những người quan sát đương nhiên là không ai chấp nhận hài lòng”.
Trong 1 đoạn clip được nhà hoạt động Bùi Hằng đưa lên trang cá nhân vào cùng ngày, bà Đỗ Thị Lập, mẹ của Khánh có mặt trước tòa nói bà tin tưởng tuyệt đối vào những gì con mình làm: “Phiên tòa con em ngày hôm nay không đúng pháp luật như bố mẹ các anh chị em đến phiên tòa công khai nhưng không được vào tòa....Theo như tôi đây là luật mơ hồ, luật rừng chứ không phải luật của nhà nước, chính phủ từ xưa, hay bác Hồ dạy. Nếu như tôi được gặp Khánh tôi sẽ nói : “Bố mẹ ủng hộ việc con làm”. Tôi tin tưởng, con tôi yêu nước, yêu chính trị chứ không phải này kia”.
Sinh viên Phan Kim Khánh, sinh năm 1993, nguyên là Chủ tịch Hội sinh viên Khoa Quốc tế, Đại học Thái Nguyên. Anh bị bắt vào ngày 21/3 năm nay, chỉ vài tháng trước khi hoàn thành chương trình Đại học.
Truyền thông trong nước loan tin, từ tháng 3/2015 Phan Kim Khánh đã lập và quản trị 2 trang blog, 3 tài khoản facebook và 2 kênh YouTube.
Cơ quan công an cho rằng Phan Kim Khánh dùng các trang mạng xã hội để đăng nhiều thông tin mà theo Công An Việt Nam là ‘có nội dung bịa đặt, xuyên tạc nhằm chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam, phần lớn được lấy từ các trang mạng phản động khác”.
Hãng thông tấn AFP loan tin về việc xử án sinh viên Phan Kim Khánh vào ngày 25 tháng 10 cho rằng phiên tòa được tiến hành vào khi chính quyền Việt Nam xiết chặt kiểm soát đối với những tiếng nói chỉ trích trước dịp diễn ra hội nghị thượng đỉnh Diễn Đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á- Thái Bình Dương (APEC) vào tháng 11 tới đây ở Đà Nẵng.
Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Quốc tế (Human Rights Watch) hôm 24/10 cũng ra tuyên bố đòi chính phủ Việt Nam phải trả tự do cho sinh viên Phan Kim Khánh, và kêu gọi các nhà tài trợ cho Việt Nam và các lãnh đạo trong khu vực cần có yêu cầu Hà Nội phóng thích những tù chính trị trong nước trước APEC.
Theo AFP thì hằng chục nhà bất đồng chính kiến đang bị giam tù và theo các tổ chức giám sát nhân quyền thì năm 2017 là một năm đặc biệt khắc nghiệt đối với những nhà hoạt động tại Việt Nam, khi mà Hà Nội cho tiến hành đợt bắt giữ và kết án nặng nề những tiếng nói chỉ trích chính quyền.
Đài Á Châu Tự Do. ********************************************************** Người thanh niên khôi ngô, tuấn tú, thông minh chỉ có niềm mơ ước đơn giản là "Nông dân được hưởng những thành quả lao động một cách xứng đáng, thanh niên đi học có công ăn việc làm, trẻ em được đi trên những con đường đẹp, người công nhân không phải ở trong những khu trọ tồi tàn..." Thế mà cs Việt Nam đã bắt em vào tù thật là đau lòng, thương em quá ...
Cây trứng cá cho quả quanh năm và thường chỉ được dùng để ăn vặt. Ít ai biết rằng loại cây này còn có nhiều tác dụng chữa bệnh.
Theo lương y Vũ Quốc Trung (Hội Đông y Hà Nội) cây trứng cá hay còn gọi là mật sâm. Theo sách cổ, trứng cá là một loại cây thân gỗ nhỏ, cao khoảng 7-12 m với các cành xếp chồng lên nhau và hơi rủ xuống. Nó có các lá có mép khía răng cưa, dài 2,5-15 cm và rộng 1-6,5 cm. Các hoa nhỏ màu trắng, tạo quả khi chín có màu đỏ nhạt đường kính khoảng 1-1,5 cm. Quả ăn được, có vị ngọt và mọng nước, chứa nhiều hạt nhỏ (0,5 mm) màu vàng giống trứng cá.
Quả trứng cá có một số tác dụng chữa bệnh. Ảnh: Starpress.
Dưới đây là những tác dụng đặc biệt của quả trứng cá:
- Gồm nhiều dưỡng chất quan trọng như chất xơ, nước, tinh bột, protein, canxi, phốt pho, sắt và vitamin B.
- Chứa một lượng lớn oxit nitric, một hóa chất tự nhiên giúp máu lưu thông, hạ huyết áp.
- Nguồn cung cấp nhiều hợp chất kháng khuẩn mạnh, đặc biệt tốt cho điều trị nhiễm trùng tụ cầu khuẩn, S. epidermidis, P. vulgaris, K. Rhizophila, C. diphtheriae và các vi khuẩn khác.
- Giảm đau: Nhiều quốc gia sử dụng quả trứng cá để ngăn chặn cơn đau liên quan đến bệnh gout. Người ta thường ăn 9-12 quả trứng cá ba lần một ngày để giảm đau.
- Giảm lượng đường huyết do đó nó là thức ăn tuyệt vời cho những người bị bệnh tiểu đường.
- Chứa một lượng lớn vitamin C là một chất chống oxy hóa mạnh giúp chống lại cảm lạnh, tăng sức đề kháng.
Bên cạnh tác dụng của quả, lá cây trứng cá cũng được dùng để giảm các cơn đau đầu, đau tim, điều trị viêm, sưng, hạ sốt do có chứa chất chống oxy hóa.