Monday, July 28, 2014


  Mỏi Mòn   .

Ra đi từ độ tròn trăng
Hỡi người viễn xứ nhớ chăng quê nhà
Hồng trần một cõi ta bà
Bon chen tục lụy lệ nhoà đắng cay

Niềm thương nỗi nhớ u hoài
Trông về quê Mẹ trăng cài đầu non
Ra đi lúc hãy còn son
Đến nay tóc đã mỏi mòn điểm sương

Nhớ về cố quốc mà thương
Nước còn hay mất sầu vương ngậm ngùi

Sao Linh

No comments:

Post a Comment