Saturday, March 1, 2014

Ngập Ngừng


    Ngập Ngừng   


Ngập ngừng buông tóc xoã vai hoang
Tựa lưng kề áp bóng trăng vàng
Để nghe hơi thở đêm từng dấu
Hoà quyện cùng ta giấc mộng ngàn

Ngập ngừng đệm gối xoãi nơi đâu
Cho suối huyền vân vỗ ngọt ngào
Theo nhạc côn trùng đong trên gió
Dỗ giấc
điệp ta trùng trùng sâu

Ngập ngừng ta sợ những thú hoang
Cấu xé mộng ta phút bình an
Xin chuỗi đêm dài là suối nhẹ
Theo tóc huyền vân giữa trăng vàng.


Dulan


******

   Suy Tư   .

Trăng vàng kề chiếc bóng cô liêu
Đơn lẻ chiều buông dưới ráng chiều
Suy tư xõa tóc trên đồi vắng
Thương quá em tôi dáng yêu kiều

Có phải là duyên nên đến đây
Bếp hồng nồng ấm tình chan đầy
Mỗi ngày nhiều món em nấu nướng
  Chỉ ngắm thôi cũng ấm lòng nầy

Muốn nói với em thật nhiều lời
Những lời chân thật tự tim tôi
Chạnh lòng thương lắm người em nhỏ
Thầm nghĩ về em mãi không thôi

Sao Linh


(Thương tặng Du Lan )


*****

CẢM KHÚC RƠI...

Một mình dõi bóng dáng cô liêu
Trăng cũng kề vai mỗi ráng chiều
Thương ai tóc xõa trên đồi vắng
Đẹp nét liêu trai dáng mỹ miều

Duyên kỳ hội ngộ tựu nơi đây
Cũng bếp hồng xưa chứa chan đầy
Tình ôi lưu luyến, ôi trìu mến
Sưởi ấm bao ngày nơi xứ này

Ta muốn gọi nhau tung cánh bay
Về miền nắng ấm khói toả lan
Gởi bao thương mến vào Miền nhỏ
Vẫn mãi thương sao bếp hồng than.
 


Huế Thương 

No comments:

Post a Comment