Tôi xa quê tuổi thơ còn vụng dại
Mẹ nghẹn ngào ngăn dòng lệ trào dâng
Con đường đê bước chân nhỏ ân cần
Về thăm mẹ mỗi năm hè, xuân đến
Nhớ mẹ gìa hẩm hiu trong cô quạnh
Khóc từng đêm lệ thấm ướt gối chăn
Tuổi bé thơ tôi đã biết băn khoăn
Lòng u uẩn suy tư từ dạo đó
Tôi đã hiểu vì sao tôi xa mẹ
Làng quê nghèo đồng ruông lúa xác xơ
Ngôi trường làng vắng tiếng nói trẻ thơ
Đêm không ngủ kinh hoàng trong hầm trú
Quê tôi đó người dân hiền mộc mạc
Bám ruộng vườn dù chinh chiến tràn lan
Dòng sông nhỏ thuyền ngược xuôi loạn lạc
Đã bao đời chứng kiến cảnh tang thương
Tuổi ấu thơ tôi một trời nước mắt
Sống xa nhà, xa người mẹ kính yêu
Để âm thầm ôm tiếc nhớ thật nhiều
Thương quê mẹ , thương tuổi thơ đã mất
Tôi lại ra đi, nước non lận đận
Mẹ khuất ngàn niềm đau mãi khôn nguôi
Giữa phố người lòng quay quắt nổi trôi
Quê hương hởi! xin ngược dòng lịch sử
Sao Linh
No comments:
Post a Comment