Con Đường Xưa .
Sáng nay ngồi đọc lại
Bài thơ người Văn Khoa
Nhớ một thời đã xa
Buồn theo măt lệ nhòa
Con đường tình ta đi
Lá phủ trên đường mớ
Có còn gì để nhớ
Một cuộc tình chia xa
Con đường tình năm xưa
Đôi mình từng in bóng
Giảng đường thênh thang ngồi
Những buổi chiều đổ mưa
Hãy nhớ về một lần
Để lòng thương xót xa
Một thời yêu để nhớ
Sài Gòn ngày đã qua
Hởi người tình xa xăm
Có buồn hay nuối tiếc
Xin cho được một lần
Làm người tình trăm năm...
Sao Linh
Sáng nay ngồi đọc lại
Bài thơ người Văn Khoa
Nhớ một thời đã xa
Buồn theo măt lệ nhòa
Con đường tình ta đi
Lá phủ trên đường mớ
Có còn gì để nhớ
Một cuộc tình chia xa
Con đường tình năm xưa
Đôi mình từng in bóng
Giảng đường thênh thang ngồi
Những buổi chiều đổ mưa
Hãy nhớ về một lần
Để lòng thương xót xa
Một thời yêu để nhớ
Sài Gòn ngày đã qua
Hởi người tình xa xăm
Có buồn hay nuối tiếc
Xin cho được một lần
Làm người tình trăm năm...
Sao Linh
No comments:
Post a Comment