Saturday, November 30, 2013

Picture
  
  Người Yêu, Người Bạn, Người Tri Kỷ ? .

Em là bài thơ của đời anh
Êm như nốt nhạc bóng trăng thanh
Gửi hết cho anh lời tha thiết
Điểm tô hương sắc lúc tàn canh

Em là môi thắm nụ hoa tươi
Rớt xuống đời anh vạn tiếng cười
Gieo bao lưu luyến niềm thương nhớ
Cuồn cuộn dâng trào sóng biển khơi

Em là ánh nắng buổi ban mai
Theo gót chân anh bước miệt mài
Sưởi ấm đời anh tim giá lạnh
Dong ruỗi một đời dẫu có phai

Em là chiếc bóng cạnh bên anh
Một nửa đời nhau bóng trung thành
Người yêu, người bạn, người tri kỷ
Ai nở tách rời em với anh..?

Sao Linh

 


   Hình Như   .
Hình như là giọt sương
Long lanh những hạt buồn
Hình như là mưa tuôn
Thấm vào lòng đắng cay

Hình như là ngọn gió
Xoáy buốt trái tim hồng
Hình như là bão giông
Trút vào lòng mênh mông

Hình như là cánh chim
Lẻ loi trên bầu trời
Hình như là cuộc đời
Không ngọt ngào như mơ

Sao Linh
  Gió Đưa    .
   .Gió đưa  một chiếc lá rơi
Rớt bên hàng dậu đơn côi một mình
Trách ai sao nỡ vô tình
Để cho cơn gió thình lình bay ngang

Gió ru giấc ngủ hoang đàng
Choàng cơn tỉnh mộng bàng hoàng thiên thu
Mây bay trên đỉnh sương mù
Vật vờ chiếc lá âm u nẻo về

Hồn nghe buốt giá não nề
Cuộn lòng sóng vổ bốn bề vây quanh
Dập dồn mưa ướt rơi nhanh
Rơi trên ngọn sóng lạnh tanh cuộc đời

Sao Linh

Buồn



     Buồn    .

Sáng nay không chút nắng vàng
Bên ngoài song cửa hoa tàn buồn hiu
Hàng cây đứng lặng tiêu đìều
Không gian một cõi tịch liêu não nùng

Giăng giăng bao sợi tơ chùng
Ngổn ngang tâm sự m
ông lung ngỡ ngàng
Ừ thôi ! buồn dẫu mênh mang
Buồn theo năm tháng võ vàng chiều thu

Sầu chi như giấc mộng du

Giật mình tiếc nuối lời ru muộn màng
Buồn chi một giấc mơ hoang
Lá theo thu chết bên đàng rụng rơi 

Buồn chi chẳng thốt nên lời

Sông sâu hờ hững nhạt màu thời gian
Ừ thôi! buồn dẫu mênh mang
Còn hơn một chuyến đò ngang lạnh lùng

Sao Linh

Wednesday, November 27, 2013

Ghé Bến Sông Vàm  - Nhạc Như Ngọc Hoa Trình Bày Tâm Thư

    
Ghé Bến Sông Vàm   .

Về đây ghé bến thân yêu
Ngắm bao hình ảnh mỹ mìều quê hương
Sông Vàm tên gọi yêu thương
Sông Tiền quê mẹ mãi vương vấn lòng

Tôi, em ngăn cách đôi giòng
Gặp nhau Phố nhỏ kết tình thâm giao
Vui buồn ta có bên nhau
Hỏi han an ủi xiết bao ân tình

Ai xui một cánh lục bình
Trôi theo sóng nước vô tình đến đây
Để cành hoa tím vấn vương
Để cành hoa tím đậm màu tím thương


Sao Linh

     Aó Tím Ng
ày Xưa Đâu?  .

Áo tím ngày xưa đã nhạt màu
Anh về chôn kín mối tình đau
Có phải tình yêu là mộng tưởng
Để nghìn năm ôm khối u sầu

Anh ở nơi nầy em ở đâu ?
Vầng trăng chia nửa mảnh giang đầu
Tình hoài ấp ủ trong giấc mộng
Chợt tỉnh nghe lòng nhói buốt đau

Thôi nhé chờ nhau đến kiếp sau
Nhớ thương chi cho lệ dâng trào
Kiếp nầy không nợ thôi đành lỡ
Số phận an bày trót hư hao

Sao Linh

Tuesday, November 26, 2013

Còn Gì Cho Nhau

     Còn gì cho nhau   .

Còn lại gì cho nhau
Hay chỉ là nỗi đau
Tâm tư buồn trống vắng
Thu đi lá úa màu

Vẫn chỉ là chơi vơi
Bao ước vọng xa vời
Có chăng là mộng ảo
Để lòng buồn khôn nguôi

Giữ lại gì cho nhau
Một trái tim rách nhàu
Vuì chôn vùng kỷ niệm
Lạc loài giấc chiêm bao

Sao Linh

Monday, November 25, 2013


     Nhớ Muì Hoa Phượng   .

Em vẫn còn nhớ mùi hoa phượng vỹ
Không thơm nồng như hoa lý hoa lan
Nhưng ngất ngây như hoa lúc chiều tàn
Còn sót lại trong sân trường ngày ấy

Em vẫn nhớ con đường tinh chung lối
Tan trường về cùng sánh bước bên nhau
Ngắm phượng rơi lòng xao xuyến dạt dào
Tim thổn thức khi ve sầu trổi khúc

Em vẫn còn nhớ mùi hoa phượng vỹ
Hương nhẹ nhàng như gió thoảng qua nhanh
Như cánh hoa phút chốc đã lìa cành
Rồi lặng lẽ phơi mình trong nắng hạ

Em vẫn nhớ kỷ niệm đầu gặp gỡ
Dẫu nhạt nhoà vì lớp buị thời gian
Dẫu mai đây hương sắc có phai tàn
Mùi phượng vỹ dư hương còn nhớ mãi

Sao Linh


      Chốn cũ   .

Chốn cũ buồn hiu hắt
Hoang lạnh đến thê lương
Cỏ dại mọc bên đường
Mà người đâu vắng bóng

Chậm chậm nhẹ bước chân
Dạo vòng chung quanh vườn
Hoa khô héo úa tàn
Cây trơ cành trụi lá

Chỉ còn hình trên vách
Những tấm ảnh năm nào
Khắc ghi bao kỷ niệm
Tình thân thiết biết bao

Cuộc đời luôn vẫn thế
Hội ngộ rồi chia tay
Giữ cho nhau ngày ấy
Đừng để lòng nhạt phai

Sao Linh

Thương Em - Uyên Phương Minh Nguyệt Diễn Ngâm

  
 Thương Em .

    Thương em một nắng hai sương
    Gian nan, vất vã đêm trường thâu canh
    Một đàn con nhỏ loanh quanh
    Một thân gánh vác sao đành lòng ai ?

    Trách tình đen bạc đổi thay
    Để em phải chịu những ngày long đong
    Em ơi! Trời chẳng phụ lòng
    Cuộc đời em sẽ thành công xứ người

    Mong em hạnh phúc vui tươi
    Đời em là những tiếng cười yêu thương.
    Từ đây trên vạn nẻo đừơng
    Cùng nhau sánh bước không vương luỵ sầu

    Đường đời là những nẻo sâu
    Nhưng lòng nhân aí bền lâu sáng ngời
    Một mai vật đổi sao dời
    Tấm lòng của chị muôn đời không phai.

Sao Linh

Saturday, November 23, 2013

Lục Bình - Uyên Phương Minh Nguyệt Diễn Ngâm


  

Lục Bình  .

Lục bình bông tím lá xanh
Là màu vương vấn tình anh hôm nào
Lời thơ ngày ấy anh trao
Đem về ấp ủ cất vào trong tim

Em yêu màu tím hoa sim
Màu buồn nhung nhớ cánh chim bạt ngàn
Tình mình cách trở quan san
Con thuyền viễn xứ chưa tàn bến mơ

Duyên tình ai dệt vần thơ
Để lòng em mãi ngẩn ngơ lạ thường
Em yêu màu tím vấn vường
Lục bình trôi mãi ngàn phương vẫn chờ

Sao Linh


     Tuổi Trẻ Việt Nam   .

Tuổi trẻ hôm nay
Những người con nước Việt
Đứng dậy, vùng lên theo gót tiền nhân
Tổ Tiên ta đã bao đời anh dũng
Đánh đuổi quân Tàu, gìn giữ quê hương

Tuổi trẻ Việt Nam
kiên cường bất khuất
Dẫu hiểm nguy, không sờn lòng lui bước
Quyết chí lên đường gánh vác non sông

Tuổi trẻ Việt Nam
tinh hoa nước Việt
Đứng dậy vùng lên đòi lại giang sơn
Tổ quốc nầy dòng máu Lạc hồng
Đâu có thể cuí đầu đem dâng cắt
Một tấc đất là xương thịt của cha ông

Tuổi trẻ đứng lên bứt gông cùm, dây xích
Thắp sáng ngọn cờ dành lại quê hương.

Sao Linh

     Cây Trái Miền Tây   .

Miền Nam lúa chín đầy đồng
Các cô thôn nữ má hồng mộng mơ
Áo bà ba đẹp nên thơ
Khiến người lữ khách ngẩn ngơ dạt dào

Miền Nam cây trái ngọt ngào
Nhãn tiêu, vú sữa , mận đào, thanh long
Tình quê ghi khắc trong lòng
Dù cho ngăn cách vẫn mong ngày về

Sao Linh

 
Bước Qua Cầu

Thấp thoáng trên cầu tà aó xanh

Tay em cầm nón lá nghiêng vành

Nắng chiều soi bóng em lần bước

Rọi xuống dòng sông nước yên lành


Tôi muốn cùng em bước qua cầu

Chiếc cầu chuyên chở nhịp tâm sâu

Dẫu cho xa cách ngàn hải lý

Non nước tình quê vẫn đậm mầu


Sao Linh



      Việt Khang ! Em hãy đợi   .

Tôi nghe em hát bài ca yêu nước
Tiếng hát nghẹn ngào xé nát tim tôi
Em xót xa thương đất nước nổi trôi
Bài em hát đã làm nên trang sử

Mỗi lời ca như mũi tên sắt nhọn
Bắn vào đầu đảng cộng sản phi nhân
Tiếng hát em có sức mạnh vô ngần
Làm sụp đổ bạo quyền quân bán nước

Tôi bàng hoàng khi biết em bị bắt
Uất nghẹn đầy lòng, thương qúa em ơi!
Đảng run sợ hai bài ca em hát
Nên vội vàng đã vây bắt lấy em

Tôi thương em như bao người trong nước
Những bậc anh thư hào kiệt kiên cường
Đã can đảm vì đại nghĩa hy sinh
Trong lòng giặc luôn miệt mài tranh đấu

Đảng cộng sản đã gây nhiều tội lỗi
Tiếng oán than vang dậy khắp nơi nơi
Lòng muôn dân đã chán ghét lắm rồi
Sao còn tiếc nuối tham quyền cố vị

Như con thú dữ trong giờ dẫy chết
Cố vẫy vùng trước phút chót tàn hơi
Không bao lâu cộng sản sẽ hết thời
Tôi tin tưởng một ngày không xa lắm

Việt Khang hỡi! Em vững lòng chờ đợi
Ở quê nhà hay bốn bể năm châu
Chúng tôi đây cùng sát cánh bên em
Em hãy đợi ngày mai trời tươi sáng

Sao Linh

Friday, November 22, 2013

Nhớ Quê - Nhạc Mai Đằng - Trinh Bày Tâm Thư



 Nhớ Quê  .

Em nhớ lắm căn nhà tranh vách lá
Cạnh bờ sông, giòng nước lững lờ trôi
Con đường đê mục tử dắt trâu về
Cây cầu khỉ nắng chiều in gót bước

Em nhớ lắm hàng rào cây dâm bụt
Cành mai vàng nở rộ mỗi xuân sang
Cánh đồng xanh hạt lúa trõ đòng đòng
Đàn vịt trắng nhởn nhơ đùa trong nước

Em nhớ lắm hàng dứa cao soi bóng
Nước lung linh gợn sóng áng mây chiều
Bếp lửa hồng nghi ngút khói cơm ngon
Chiếc xuồng lá đưa em về x
óm nhỏ.

Em nhớ lắm những cơn mưa tầm tã
Nhìn qua sông giăng mắc một màn sương
Từng chiếc xuồng, chiếc ghe ch
èo vội vã 
Cơn gíó lạnh lùa qua cửa song buồn

Em nhớ lắm thôn nghèo quê của mẹ.
Giờ còn đâu, xa cách một đại dương
Con sông xưa ai nở rẻ đôi giòng
Thân đất khách hồn trôi về cố hương

Sao Linh
Tình Chung Đôi- Nhạc Mai Đằng-Trình Bày Tâm Thư
 

 

   Tình Chung Đôi   .

Ngày hôm nao em đến
Mang nắng ấm xuân tươi
Sưởi lòng anh đơn côi
Tình
xa không ngại ngần

Em đánh thức tim anh
Trong ph
út giây ngỡ ngàng
Phút ban đầu gặp gỡ
Đã kết thành sợi tơ

Ngày hôm nao em đến
Mang tình 
đẹp dịu dàng
Nụ cười em rạng rỡ
Ánh mắt cả trời mơ

Ngẩn ngơ bên phím đàn
Tiếng cung trầm chơi vơi
Ru hồn anh bối rồi
Suối tóc huyền buông lơi

Ngày hôm nao em đến
Bao tháng năm tuyệt vời
Mình bên nhau em nhé
Mãi mãi tình chung đôi

Sao Linh
Nỗi Buồn Không Tên - Nhạc Và Trinh Bày Dzuylynh

 

Nỗi Buồn Không Tên

Nét mực tím chưa phai
Nhưng vần thơ tìm hoài
Chữ ở đâu chẳng thấy
Ngẩn ngơ ngồi lay quay

Nhìn nắng rơi ngoài hiên
Biết trút đâu muộn phiền
Niềm vui nào xa vắng
Ôm nỗi buồn triền miên

Ngày vẫn trôi âm thầm
Thoáng chốc đã bao năm
Còn gì lại nơi nầy
Tình cuối trời xa xăm

Cũng chỉ là vần thơ
Từng dòng chữ ngu ngơ
Bận lòng chi bối rối
Đã hết rồi mộng mơ

Sao Linh
Nỗi Lòng - Dzuylynh phổ nhạc và trình bày

 
Nỗi lòng

Còn lại nơi đây một giấc mơ
Đem lòng trang trải với vần thơ
Niềm thương nỗi nhớ làm sao hết
Làng cũ quê xưa khuất buị mờ

Nắng ấm lòng người nơi xứ xa
Đâu bằng hương gió ở quê nhà
Cánh đồng lúa chin thơm muì mạ
Lũy tre xanh ngát mát lòng ta

Có phải thời gian là thuốc tiên
Cũng không xóa được nỗi ưu phiền
Tháng tư muôn thuở màu đen tối
Qúa khứ còn đây khắp một miền

Vẫn ở nơi nầy những ước mơ
Đặt hết niềm tin để đợi chờ
Chờ một ngày mai trời tươi sáng
Đàn con lưu lạc trở về bờ

Quê xa lắm nỗi ê chề
Nguời đi…lòng vẫn mong về cố hương

Sao Linh
Dường Như - Nhạc Ann Trần-Tiếng hát Mây Tím

 
Dường Như...

Dường như là giấc mơ
Mộng đẹp như bài thơ
Dường như là vương vấn
Một chút gì bâng khuâng

Dường như là thật gần
Nhưng xa tầm tay với
Dường như là mưa rơi
Nên Nắng buồn vắng xa

Dường như là biển trắng
Nhấp nhô sóng bạc đầu
Dường như là nỗi sầu
Đọng trong lòng không nguôi

Sao Linh
 Phượng Nhớ - Dzuylynh phổ nhạc và trình bày 
Dáng Xưa - Thơ Lanchy, Sao Linh diễn đọc


 
Phượng Nhớ

Sài Gòn ngày ấy có nhớ không?
Áo trắng thơ ngây má ửng hồng
Hai tà aó lụa bay trong gió
Ngơ ngẩn hồn anh mộng ngát lòng

Áo trắng hiền hoà anh ước mơ
Em vô tư quá để anh chờ
Em nào thấu hiểu lòng anh đã
Tha thiết thầm yêu đến dại khờ

Áo trắng ngày xưa trắng tinh khôi
Dệt bao mộng ước quá xa xôi
Vô tình áo trắng làm anh khổ
Lỡ mối duy
ên đầu tiếc mãi thôi

Ngày đến ngày đi ngày lại ngày
Sài Gòn hoa lệ đã đổi thay
Nhưng vùng ký ức còn muôn thuở
Bao mùa phượng nhớ chẳng tàn phai

Sao Linh


    Tím Xưa   .

Anh vẫn biết em thương hoài màu tím
Màu tím buồn, màu tím của tương tư
Thuở xa xưa quyển lưu bút ban đầu
Màu mực tím nâng niu từng dòng chữ

Ai đã bảo màu tím buồn tan vỡ
Nên dại khờ em đánh mất yêu thương
Em ngây thơ lòng anh mãi vấn vương
Anh sầu khổ sao em vô tình thế.

Tuổi học trò đẹp như thơ như mộng
Aó trắng bay tha thướt buổi tan trường
Để anh về thầm yêu trộm nhớ thương
Mùa thi cử anh học toàn tiếng" nhớ"

Em vẫn thế u sầu như màu tím
Ray rứt lòng chiều hoang vắng cô liêu
Dĩ vãng xưa còn đó xót xa nhiều
Đời hai ngã xin ai đừng hờn trách

Sao Linh


   Mong Chờ   .

Bỗng dưng lạc mất hồn thơ
Để lòng tiếc nuối ngẩn ngơ thở dài
Mưa rơi điệp khúc u hoài
Buồn như chiếc lá thu bay lững lờ

Vì đâu lạc mất hồn thơ
Để tôi tìm mãi bơ vơ một mình
Thơ tôi như bóng với hình
Hồn thơ trôi dạt để tình bay xa

Lật từng trang cũ đã qua
Dòng thơ trìu mến thiết tha ngọt ngào
Bây giờ thơ ở nơi nào
Sao không trở lại dạt dào tình thơ

Thơ ơi ! Tôi vẫn đợi chờ
Nhớ thơ ray rứt mong thơ trở về
Cho tôi tìm được bến mơ
Cho tình như buổi ban sơ hẹn hò

Sao Linh

     Thương Qúa Bà Ơi!    .

Đọc tin bà đã qua đời
Lòng con thảng thốt ngậm nguì xót xa
Bài thơ con viết cho bà
Còn đây hàng chữ nhạt nhoà lệ rơi

Từ nay trong cõi xa vời
Bà không còn phải một đời lo toan
Mong bà về cõi Niết Bàn
Tây phương Cực Lạc bình an đời đời

Sao Linh
4/12/2011

Thương quá bà ơi!   .

Bà ơi! Bà ngồi bán chi đây
Bán gánh hàng rong nước mắt đầy
Dăm bó rau xanh trên hè phố
Bà còng lưng quẫy nặng trên vai

 

Thân bà cỏm cõi nắng hai sương
Mỏi mệt trơ thân ngủ gục đường
Phố xá xôn xao người vội vã
Đâu lòng nhân aí để xót thương

 

Chiều nay rau cải còn đầy giỏ
Chắc bà buồn lắm lẫn âu lo
Chén cơm bà đổi bắng nưóc mắt
Lây lất qua ngày không đủ no

 

Con ở nơi nầy quá xót xa
Thương bao cảnh ngộ ở quê nhà
Cầu xin bác aí lòng nhân thế
Nhỏ chút tình thương sưởi ấm bà

 
Sao Linh
07/26/2009


Ăn rau không chú ơi? - Một giọng khàn khàn, run run cất lên làm gã giật mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước nhìn. Bên cạnh bà cụ là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống héo quắt.



- Ăn hộ tôi mớ rau...!

Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt gần như van lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên rất nhanh. "Mình thương người thì ai thương mình" - cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gã.


- Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi! Tiếng bà cụ yếu ớt.
- Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về mà cho lợn!

Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ.
Gã ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gã. Cau mà.y đợi cô gái đi khuất, gã đi đến nói với bà:

- Rau này bà bán bao nhiêu?
- Hai nghìn một mớ - Bà cụ mừng rỡ.

Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.

- Sao chú mua nhiều thế?
- Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!

Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nhìn thấy hành động vừa rồi của gã. Nhưng lần này có khác, gã cảm thấy vui vui.

Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gã đứng trong phòng làm việc ngắm nhìn những hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gã thích ngắm mưa, gã thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gã thích thả trí tưởng tượng theo những hình thù kỳ quái ấy. Chợt gã nhìn xuống hàng cây đang oằn mình trong gió, gã nghĩ đến những phận người, gã nghĩ đến bà cụ...

-Nghỉ thế đủ rồi đấy!

Giọng người trưởng phòng làm gián đoạn dòng suy tưởng của gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào màn hình máy tính, gã bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.

Mấy tuần liền gã không thấy bà cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện, gã đang cuống cuồng lo công trình của gã chậm tiến độ. Gã quên hẳn bà cụ.

Chiều chủ nhật gã xách xe máy chạy loanh quanh, gã vẫn thường làm như vậy và có lẽ gã cũng thích thế.

Gã ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện.

Chưa kịp châm điếu thuốc, gã chợt giật mình bởi giọng oang oang của một bà béo:
- Bà bán rau chết rồi.
- Bà cụ hay đi qua đây hả chị? - chị bán nước khẽ hỏi.
- Tội nghiệp bà cụ! một giọng người đàn bà khác.
- Cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua giúp nhưng nhất quyết không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh.

Nghe đến đây mắt gã chợt nhòa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.

Bên tai gã vẫn ù ù giọng người đàn bà béo kia. Gã không ngờ...!

Thursday, November 21, 2013


    Chiếc Aó Dài Năm Xưa   .

Chiếc áo dài trắng năm xưa
Mẹ may khi mới tuổi vừa mười ba
Vô tư dáng nhỏ ngọc ngà
Gót chân em bước quyện tà áo xinh

Hồn nhiên trong nắng bình minh
Tuổi thần tiên áo trắng tinh học trò
Tình thương của mẹ dành cho
Ngây thơ nào biết âu lo cuộc đời

Đã qua năm tháng tuyệt vời
Chỉ còn hình ảnh khung trời xa xôi
Còn đây nỗi nhớ khôn nguôi
Chíếc áo dài trắng phai phôi mất rồi

Bao năm lưu lạc xứ người
Aó dài vẫn mặc như thời xa xưa
Dù cho sáng nắng chiều mưa
Aó dài truyền thống sớm trưa giữ gìn

Sao Linh




   Nước Lũ   .

Nước lũ dâng lên ngập cánh đồng
Ruộng vườn nhà cửa biến thành sông
Công lao cực khổ bao năm tháng
Chỉ trong phút chốc trắng tay không

Người dân làm ruộng ở thôn quê
Lam lũ quanh năm vẫn não nề
Cuộc sống gian nan đầy cơ cực
Trời không thương nên khổ trăm bề

Thương quá bé thơ đứng thẫn thờ
Nhà em xiêu vẹo cửa xác xơ
Chung quanh tất cả chìm trong nước
Cha mẹ em đâu để em chờ

Tôi biết làm sao đây hỡi em?
Xót thương tôi chỉ biết nguyện cầu
Cầu xin Thượng Đế ban ơn phước
Cưú độ dân nghèo cơn bể dâu

Sao Linh


   Nuối Tiếc   .

Đọc bài thơ cũ xa xưa
Vẫn thơ năm ấy vẫn chưa phai nhoà
Ý thơ say đắm bao la
Tình thơ sâu đậm thiết tha nồng nàn

Gợi dòng sông nhớ mênh mang
Dư âm còn đó chứa chan ân tình
Ngắm cành hoa tím xinh xinh
Thương màu mực cũ bóng mình ngày xưa

Chìm trong nỗi nhớ đong đưa
Tiếc thơ hay tiếc duyên thừa ngày xanh
Nắng mưa ngày tháng qua nhanh
Hồn thơ cô đọng mong manh cuộc tình

Sao Linh
Một Góc Sông Vàm

Hoa Lục Bình

  Nhớ Nhau  .

Quê tôi
nước ngọt sông Tiền

Quê em
Vàm Cỏ
hai miền tâm giao

Tháng 10
nước ngập dâng cao

Sông Tiền, Vàm Cỏ
dạt dào nhớ thương

Sao Linh


Buồn...

Sáng nay trời ảm đạm
Mây bay nhẹ trên cao
Nắng ẩn nấp nơi nào
Hàng cây buồn đứng lặng

Trời chớm thu gió nhẹ
Mênh mang một cõi sầu
Buôn man mác vì đâu
Đời hợp tan vô thường

Đã biết chuyện thế gian
Cuộc vui nào không tàn
Sinh ly rồi tử biệt
Sao lòng còn ngổn ngang

Người về nơi cuối trời
Dư âm niềm lưu luyến
Hạnh phúc nào miên viễn
Cũng nhạt nhoà hư không

Sao Linh


Ai nhặt dùm tôi
một chữ thương

Lỡ tay đánh rớt
ở bên đường

Để tôi tìm lại
nguồn nhung nhớ

Để áng thơ tình
mãi vấn vương

Sao Linh

Lục Bình bông tím lá xanh
Đóa hoa đồng nội
mỏng manh ngày nào
Dòng sông
nước vẫn ngọt ngào
Ngập đầy kỷ niệm
dạt dào niềm thương
Làm sao lòng khỏi vấn vương
Quê nhà bến cũ
nhớ thương một đời

Sao Linh
   Niềm Đau   .

Bao nhiêu năm
tưởng như tình đã úa
Mưa gíó nhiều
không lấp bóng thời gian
Chuyện ngày xưa
đầy nỗi nhớ mênh mang
Vùng ký ức
chợt dâng tràn kỷ niệm
 
Mấy mươi năm
trái tim còn rỉ máu
Đêm lạnh lùng
hờ hững bước chân côi
Đếm mùa thu
vàng võ áng mây chiều
Trong khỏanh khắc
nghe niềm đau trỗi dậy

Sao Linh

( viết thay một người)


     Vu Lan Buồn Nhớ Mẹ   .

Mùa Vu Lan lại đến
Con buồn biết bao nhiêu
Lòng xót xa trăm chiều
Tuỉ thân không còn Mẹ

Nhớ khi xưa có Mẹ
Chữ hiếu lo chưa tròn
Để mẹ già mỏi mòn
Nhớ đứa con viễn xứ

Một đời mẹ hy sinh
Cực khổ mẹ chẳng màng
Không một lời thở than
Để con được an nhàn

Biết bao giờ trả được
Công ơn mẹ biển trời
Tình mẹ cao vời vợi
Buồn nầy đến thiên thu

Mùa Vu Lan lại đến
Người còn mẹ cười vui
Hoa hồng cài lên áo
Con lệ rơi ngậm ngùi

Sao Linh


Say...

Rót nữa đi anh cạn ly này
Để hồng đôi má ngất ngây say
Để môi em ngọt tình say đắm
Để gió cùng mây quyện tháng ngày

Hãy đến gần em tay trong tay
Bên nhau không cần biết ngày mai
Để nghe trong gió muì hương cũ
Ngào ngạt cõi lòng cơn men say

Rót nữa đi anh cạn ly này
Đắm mình trong giấc mộng liêu trai
Tưởng quên nhưng biết lòng vẫn nhớ
Khắc khoải hồn thu anh có hay

Em uống cùng anh ly rựơu này
Cho tình còn đậm mãi không phai
Nhớ nhung em trút vào ly rượu
Rựợu thấm vào tim em đã say

Sao Linh


    
Buồn Cuối Hạ   .

Trời tháng tám sợi nắng vàng heó hắt
Gió hiu hiu làn gió mát thật gần
Phượng tím buồn rơi lác đác ngoài sân
Như tiếc nuối ngày bình yên tháng hạ

Trời tháng tám ngày đầu tuần hối hả
Như mọi ngày hạnh phúc thật đơn sơ
Có nỗi vui chợt đến thật bất ngờ
Rồi tàn lụi chơi vơi buồn trống rổng

Trời tháng tám tỉnh say cơn ảo mông
Kiếp dã tràng xây cát biển mênh mông
Nhớ ngày nao tình thân ái ân cần
Bao kỷ niệm cất trong lòng gìn giữ

Trời tháng tám mắt hoen buồn lữ thứ
Nắng hạ tàn soi bóng nhỏ cô liêu
Ngóng bóng ai xa khuất nẽo đường chiều
Đóa Trúc Lan dư hương còn nhớ mãi

Sao Linh

Từ Khi...
Từ khi...dệt mộng làm thơ 
Nên chi đầu óc
cứ lơ mơ hoài
Đêm về
gối mộng lạc loài
Tìm trong
hư ảo miệt mài ngu ngơ
Nhớ người
hay nhớ tình thơ
Có nhau một thoáng
mơ hồ rồi xa
Nhớ vần thơ cũ
mượt mà
Chờ nhau
dưới ánh trắng ngà đêm nao


Sao Linh

Wednesday, November 20, 2013

Mái Tóc Ngày Xưa



      Mái tóc ngày xưa   .

Mái tóc em buông dài
Thả xuống đôi bờ vai
Êm như một dòng suối
Gợn sóng tình anh say

Mỗi chiều tan học về
Nắng hôn lên mái tóc
Từng sợi dài óng ả
Anh đứng nhìn ngẩn ngơ

Áo trắng em dại khờ
Làm hồn anh lao đao
Dấu yêu xưa này nào
Chỉ còn lại hư hao

Mái tóc dài ngày xưa
Gợi nhớ lòng nao nao
Sợi tóc giờ bạc màu
Xin đừng trách gì nhau.

Sao Linh

    Ngỡ Ngàng   .

Ngỡ ngàng như giấc chiêm bao
Người đi một thóang lao xao bẽ bàng
Tíếc công nhặt chiếc lá vàng
Dư hương thềm cũ bên hàng dậu thưa

Quên đi kỷ niệm ngày xưa
Buồn như chiếc lá đong đưa lìa cành
Niềm vui qua vội mong manh
Nhạt nhoà nét chữ long lanh hạt sầu

Quên đi kỷ niệm ban đầu
Một thời gìn giữ thương mầu ban sơ
Buồn im lặng tiếng ngẩn ngơ
Từ nay thôi hết mong chờ người ơi

Sao Linh


     Buồn Làm Chi   .

Có phải mùa thu đến
Sao lòng buồn vu vơ
Dường như lá đổi màu
Một chút gì ngẩn ngơ

Ngoài trời giăng mây xám
Không một tia nắng hồng
Nỗi nhớ chìm mênh mông
Một chút gì trống vắng

Làm sao mà biết được
Gió chuyễn mùa qua mau
Hạ tàn rồi thu đến
Một chút gì xôn xao

Ừ thôi buồn làm chi
Suy tư có được gì
Thế gian đời mộng mị
Chớp mắt như chiêm bao

Sao Linh
   Tuổi Trẻ Việt Nam   .

Dáng hiên ngang em bước đi ngạo nghễ
Ngẩng cao đầu tiếp nối gót ông cha
Áo trắng bay em xinh đẹp kiêu sa
Để ngơ ngẩn chiếm hồn người khách lạ

Tôi với em xa nửa vòng trái đất
Nhưng rất gần chung truyền thống quê hương
Em trong tôi thật vô cùng thân thiết
Phận nữ nhi giòng máu vốn kiên cường

Tôi ngưỡng phục em những người tuổi trẻ
Dám vùng lên không sợ hãi cường quyền
Mặc tù giam xiềng xích với công an
Em can đảm , rạng danh con nước Việt

Ở nơi đây chúng tôi luôn hoài vọng
Có một ngày đất nước sẽ đổi thay
Tuổi trẻ các em là thế hệ hôm nay
Anh dũng đứng lên lập trang sử mới

Hởi các em những người trẻ Việt Nam
Đảng bán nước độc tài em đã hiểu
Tổ Quốc chờ em lấy lại giang san
Lật đổ bạo quyền gánh vác non sông

Nơi đây chung một tấm lòng
Chờ ngày quang phục con Rồng cháu Tiên

Sao Linh


July/25/2011



     
Buồn Vu Vơ   .

Những lúc buồn vu vơ
Muốn viết thành bài thơ
Nhưng tâm tư trống rỗng
Ngồi chống càm thẫn thờ

Muốn nói ra thật nhiều
Cho người nghe được hiểu
Bao suy tư thầm kín
Nhưng nói được bao nhiêu

Khi trong lòng hụt hẫng
Một chút gì xót xa
Vì niềm tin đã mất
Chợt thấy mình đã xa

Cuộc đời không như mơ
Cũng chẳng như bài thơ
Thế sao còn mơ mộng
Để rồi buồn vu vơ

Sao Linh

   
    Nỗi lòng   .

Còn lại nơi đây một giấc mơ
Đem lòng trang trải với vần thơ
Niềm thương nỗi nhớ làm sao hết
Làng cũ quê xưa khuất buị mờ

Nắng ấm lòng người nơi xứ xa
Đâu bằng hương gió ở quê nhà
Cánh đồng lúa chin thơm muì mạ
Lũy tre xanh ngát mát lòng ta

Có phải thời gian là thuốc tiên
Cũng không xóa được nỗi ưu phiền
Tháng tư muôn thuở màu đen tối
Qúa khứ còn đây khắp mọi miền

Vẫn ở nơi nầy những ước mơ
Đặt hết niềm tin để đợi chờ
Chờ một ngày mai trời tươi sáng
Đàn con lưu lạc trở về bờ

Quê xa lắm nỗi ê chề
Nguời đi…lòng vẫn mong về cố hương

Sao Linh


     Nửa Đêm Thức Giấc   .

Buồn thức giấc nửa đêm
Gió lạnh xuyên qua rèm
Lòng nhớ ai âm thầm
Kỷ niệm xưa dịu êm

Ngày nào ta quen nhau
Đẹp sao lúc ban đầu
Yêu thương và tha thứ
Để tình luôn bền lâu

Mơ ước gì xa xôi
Khi đường đời muôn lối
Có nhau trong phút nầy
Giữ nụ cười trên môi

Hởi người ơi có biết
Dù phương trời cách biệt
Dù trăng sao vời vợi
Tình mãi không nhạt phai

Sao Linh

Tuesday, November 19, 2013

 

 Ơn Nước Phi Đã Cưu Mang Người Tị Nạn   .

Đàn trẻ nhỏ vật vờ trên đường phố
Đi lang thang tìm nứớc uống thức ăn
Gương mặt thất thần ngơ ngác băn khoăn
Chung quanh em cảnh điêu tàn đổ nát

Nhìn em khóc tôi cũng tràn giọt lệ
Cha mẹ em bây giờ ở nơi nào
Còn sống chăng? hay trôi dạt phương nao
Thương em quá lòng tôi đau như cắt

Bão Haiyan quét ngang thành phố
Tacloban bi tàn phá thảm thương
Nhà cửa tan hoang xác chết đầy đường
Nhìn cảnh tượng, ôi! đau lòng khôn xiết

Philippines một đất nước hiền hoà
Xứ sở nghèo nhưng tinh người chan chứa
Đảo Palawan, Bataan năm xưa
Đã dung chứa tôi và bao người tị nạn

Philippines đang cần lòng nhân ái
Cưú giúp người hàn gắn những vết thương
Cơ hội nầy để ta được trả ơn
Tôi và bạn hãy chung lòng góp sức

Sao Linh




    Chúc Mừng   .

Tin vui chợt đến bất ngờ
Niềm vui muôn thuở mong chờ bấy lâu
Chúc mừng hạnh phúc ban đầu
Cô dâu chú rễ nhịp cầu kết duyên
Trăm năm hạnh phúc một miền
Nghìn năm tơ tóc bình yên suốt đời
Chúc mừng người bạn của tôi
Con hiền dâu thảo đẹp lòng mẹ cha

Sao Linh

    Nhớ Về Em   .

Tôi nhớ về em Huế tím thương
Ngày xưa phố cũ quán bên đường
Líu lo như tiếng chim buổi sáng
Em chiếm hồn tôi cách lạ thường

Tôi nhớ về em mỗi sớm mai
Em chờ tôi trên đoạn đường dài
Theo bước chân tôi trên hè phố
Kỷ niệm đầu nhớ mãi không phai

Em chợt về đây như ước mơ
Dáng xưa huyền ảo mộng không ngờ
Sen hồng ấp ủ niềm thương nhớ
Nở thắm vườn xưa ngát hương chờ

Sao Linh


    
Thiết Tha   .

Người buồn tôi cũng buồn lây.
Câu thơ dang dở chứa đầy tình thâm
Nghe như lời nói thì thầm
Êm như dòng suối dư âm dịu dàng

Gió rung nhẹ chiếc lá vàng
Hạt sương lay động bàng hoàng suy tư
Ô kìa ! Cánh bướm dường như
Say hương hoa dại tương tư thẫn thờ

Lung linh vạt nắng hững hờ
Mây trôi lờ lững như chờ bóng ai
Mênh mang thương sợi tóc dài
Sợi buồn sợi nhớ sợi hoài thiết tha

Sao Linh

Monday, November 18, 2013



       Chuyện Ngày Xưa .

Ngồi buồn nhớ lại chuyện xưa
Chuyện thời áo trắng như vừa hôm qua
Tuổi thơ ngây quá thật thà
Tình anh ngày ấy tôi đà đánh rơi

Ngày xưa mộng ước xa vời
Tôi đâu biết được cuộc đời oái oăm
Trãi bao thế sự thăng trầm
Bây giờ tự trách âm thầm riêng tôi

Anh phương trời đó xa xôi
Có bao giờ nhớ đến tôi ngày nào
Nhớ tôi cô bé má đào
Dại khờ nên để lụy vào tim anh

Dở trang ký ức ngày xanh
Gịọt buồn từng giọt long lanh rơi đầy
Xót xa nửa mảnh trăng gầy
Vần thơ héo hắt mây trôi lạc loài

Tiếc chi một cánh hoa lay
Duyên trời đã định rủi may số phần
Cuộc đời như áng phù vân
Buông cho con tạo xoay dần thế nhân

Sao Linh


    Nơi Anh Sống   .

Nơi anh sống
cũng cùng chung tên gọi
Quê hương của mình đất mẹ phù sa
Của ngày xưa lúa gạo chất đầy nhà
Không lo lắng sống cuộc đời êm ả

Nơi anh sống
nay số phần nghiệt ngã
Có hiền hoà còn nguyên vẹn hay không
Hay tuổi thơ với ngày tháng long đong
Oằn gánh nặng trên đôi vai nhỏ bé

Nơi anh sống
Vẫn là quê của mẹ
Vẫn muôn đời giòng nước ngọt Cưủ Long
Nuôi lớn em từ thuở mới lọt lòng
Sao cay đắng chợt thấy mình xa lạ

Sao Linh


   Nắng Ơi! Sao Nắng Vô Tình   .

Trời không nắng nên em buồn không nói
Gío ngại ngần không lay tóc em bay
Mây trôi nhanh cuốn theo tiếng thở dài
Cành hoa tím đọng giọt sương thổn thức

Trời u ám cả khung trời mây xám
Nắng ngủ quên hay ẩn trốn nơi nào
Để hàng cây ủ rủ lá xanh xao
Thầm hờn trách nắng vô tình quá đổi

Trời không nắng một ngày buồn Chủ nhật
Nắng hững hờ lỡ hẹn với người ta
Để hắt hiu giọt nước mắt vỡ oà
Trời không nắng vấn vương bao niềm nhớ

Sao Linh




Thương Tiếc   .

Lãng đãng bên trời mây trắng trôi
Sương tan rơi toả khắp trên đồi
Một cánh chim bay đà khuất nuí
Bâng khuâng lòng nghĩ ngợi xa xôi

Định nghĩa làm sao một chữ đời
Dập dồn bể khổ sóng chơi vơi
Hôm nay còn đó ngày mai mất
Cuộc sống phù du mộng xa vời

Không biết vì sao cứ mãi buồn
Buồn thương nhân thế lệ trào tuôn
Sao lòng dào dạt niềm thương xót
Dẫu biết trần ai vạn nẻo nguồn

Sao Linh


    
Nỗi Sầu   .

Niềm riêng biết tỏ cùng ai
Nửa đêm thức giấc lòng ray rứt buồn
Vì đâu nỗi nhớ khơi nguồn
Cầm lòng không để lệ tuôn vỡ tràn

Xuân qua hạ đến thu tàn
Bốn mùa quanh quẩn mênh mang nỗi sầu
Cố quên nửa mảnh tình ngâu
Vuì chôn kỷ niệm đậm sâu ngày nào

Buồn theo ngày tháng hư hao
Tâm tư trĩu nặng xanh xao võ vàng
Bước chân lạc lối địa đàng
Cung đàn lạc khúc tình tang não nề

Đêm khuya tình tự trăng thề
Vỗ về cơn mộng u mê bềnh bồng
Nghe như giông bão ngập lòng
Đành theo gió cuốn xuôi dòng thời gian

Sao Linh

( viết tặng một người em gái)


    Tình Mẹ   .

Mẹ người duy nhất trên đời
Nuôi tôi khôn lớn cho tôi nên người
Mẹ hy sinh hết cả đời
Vì tôi mẹ phải chịu lời đắng cay

Mẹ tôi phần số không may
Âm thầm chiếc bóng u hoài hẩm hiu
Nhọc nhằn vất vã trăm chiều
Cho con hạnh phúc tình yêu tuyệt vời

Làm sao nói hết thành lời
Công ơn của mẹ ngất trời biển khơi
Mẹ người đẹp nhất trên đời
Thiêng liêng tình mẹ sáng ngời mười phương

Sao Linh
Thu Tàn   .

Tình yêu là những giọt buồn
Giọt thương giọt nhớ giọt tuôn lệ sầu
Mây bay bay mãi về đâu
Để nguời trông ngóng bền cầu quạnh hiu

Rừng phong lá rụng tiêu điều
Giật mình tỉnh giấc mơ yêu bẽ bàng
Trăm năm một bước lỡ làng
Khóc thương duyên phận trái ngang ngậm nguì

Nỗi buồn biết thuở nào nguôi
Tiếc thương năm tháng ngọt buì bên nhau
Thu tàn trăng cũng nhạt màu
Chim quyên lẻ bạn đớn đau tận cùng

Đàn buông phím lạc tơ chùng
Tình yêu vỗ cánh về khung trời nào
Con tim rướm giọt lệ đào
Dập dềnh ngọn sóng dâng trào biển khơi

Sao Linh


Đêm Dài  .

Một đêm dài thao thức
Trăn trở bởi vì đâu
Gió lùa qua song cửa
Sương rơi nặng giọt sầu

Không gian im lìm vắng
Ngọn đèn đường hắt hiu
Soi bóng ai âm thầm
Đường dài trong cô liêu

Tâm tư nghe trầm lắng
Mênh mang bao nỗi buồn
Như dòng suối trào tuôn
Vỡ òa dòng lệ đắng

Dòng đời lặng lẽ trôi
Thời gian không ngừng đợi
Xin cho về quá khứ
Sẽ làm lại từ đầu

Sao Linh

Sunday, November 17, 2013


     Yếm Đào   .

Yếm đào hai mảnh gió lay
Để anh ngơ ngẩn bao ngày tương tư
Đêm nằm gối mộng tờ thư
Bóng trăng chênh chếch dường như say tình

Ước gì như bóng với hình
Cho ta kề cận đôi mình bên nhau
Con tim rung động xuyến xao
Dạt dào một giấc chiêm bao lạ thường

Yêm đào hai mảnh nhớ thương
Bờ vai lơi lả ngát hương thơm nồng
Ru anh một giấc phiêu bồng
Hồn anh lạc bến mê hồng đào nguyên

Sao Linh


Giọt Đắng  .

Một mình trong đêm vắng
Ngồi đếm thời gian trôi
Ngỏ vào lòng hiu hắt
Chất chứa tình xa xôi

Trái tim còn dại khờ
Lời chân tình trong mơ
Thoáng qua như giấc mộng
Tỉnh giấc buồn ngẩn ngơ

Có phải là cơn mê
Khúc tình ca ê chề
Giờ chỉ còn giọt đắng
Tìm đâu lối đi về

Sao Linh
    Chiếc Áo Bà Ba   .

Tôi yêu chiếc áo bà ba
 Dịu dàng đằm thắm thật thà biết bao
 Yêu tình chan chứa dạt dào
 Dẫu mai xa cách bên nhau nhớ hoài

Chị tóc ngắn, em tóc dài
Áo bà ba nét trang đài có duyên
 Chị , em sống ở hai miền
Hai dòng sông Hậu, sông Tiền quê hương

Sao Linh
 



     Tình Chung Đôi   .

Ngày hôm nao em đến
Mang nắng ấm xuân tươi
Sưởi lòng anh đơn côi
Tình
xa không ngại ngần

Em đánh thức tim anh
Trong thoáng chốc ngỡ ngàng
Phút ban đầu gặp gỡ
Đã kết thành sợi tơ

Ngày hôm nao em đến
Mang tình yêu dịu dàng
Nụ cười em rạng rỡ
Ánh mắt cả trời mơ

Ngẩn ngơ bên phím đàn
Tiếng cung trầm chơi vơi
Ru hồn anh bối rồi
Suối tóc huyền buông lơi

Ngày hôm nao em đến
Bao tháng ngày tuyệt vời
Mình bên nhau em nhé
Mãi mãi tình chung đôi

Sao Linh



   Thoáng Chốc   .
 

Biết tỏ cùng ai vạn nỗi niềm
Bên ngoài mưa gió xót thương thêm
Đất trời nổi giận cơn cuồng nộ
Dân chúng khổ đau xót ruột mềm

Ai có ngờ đâu xứ Phù Tang
Tai hoạ thảm thương quá ngỡ ngàng
Sóng thần, động đất bao người chết
Nhà cửa vuì chôn phố hoang tàn

Cuộc đời thoáng chốc chỉ là không
Hờn trách, thị phi vướng bận lòng
Cùng nhau cầu nguyên ơn Thương Đế
Ban phước dân lành luôn ước mong

Sao Linh
03/20/2011
   Tà Áo Quê Hương  .  

Cánh đồng xanh ngát một màu
Nhớ về quê mẹ dạt dào niềm thương
Bóng ai thấp thoáng bên đường
Thướt tha tà aó quê hương diụ dàng


Có cô thiếu nữ bên đàng
Nghiêng vành nón lá bên hàng lúa xanh
Con đường đê nhỏ lanh quanh
Đồng quê êm ả trăng thanh chiều tà
 
Sao Linh



    Nỗi Buồn Không Tên  .

Nét mực tím chưa phai
 Vần thơ vẫn tìm hoài
Chữ ở đâu chẳng thấy
Ngẩn ngơ ngồi lay quay

Nhìn nắng rơi ngoài hiên
Biết trút đâu muộn phiền
Niềm vui nào xa vắng
Ôm nỗi buồn triền miên

Ngày vẫn trôi âm thầm
Thoáng chốc đã bao năm
Còn gì lại nơi nầy
Tình cuối trời xa xăm

Cũng chỉ là vần thơ
Từng dòng chữ ngu ngơ
Bận lòng chi bối rối
Đã hết rồi mộng mơ

Sao Linh